Bài viết dưới đây không biết từ đâu mà ra, nhưng nó được chia sẻ chóng mặt trên mạng xã hội:
” Chắc bỏ tập thể dục hàng ngày, vì bởi:
- Người phát minh ra máy chạy bộ đã qua đời ở tuổi 54.
- Người phát minh ra dụng cụ thể dục đã qua đời ở tuổi 57.
- Nhà vô địch thể hình thế giới đã qua đời ở tuổi 41.
- Cầu thủ bóng đá xuất sắc nhất thế giới, Maradona, đã ra qua đời ở tuổi 60
NHƯNG…
- Người phát minh ra KFC (Gà rán Kentucky) qua đời ở tuổi 94.
- Nhà phát minh ra thương hiệu Nutella qua đời ở tuổi 88.
- Hãy tưởng tượng, nhà sản xuất thuốc lá Winston qua đời ở tuổi 102.
- Người phát minh ra thuốc phiện chết ở tuổi 116 trong một trận động đất.
- Nhà phát minh ra Hennessy qua đời ở tuổi 98.
Làm thế nào mà các bác sĩ đã đi đến kết luận là tập thể dục kéo dài tuổi thọ?
Con thỏ luôn nhảy lên và nhảy xuống, nhưng nó chỉ sống được 2 năm, trong khi đó con rùa không vận động gì sống được 400 năm…”
Tôi tin, tác giả bài viết này chỉ đùa cho vui thôi, nhưng có thể có nhiều người dựa vào đó để sống “buông thả” và dễ dãi với bản thân.
Tạm bỏ qua tác hại của nó đối với những người thiếu suy xét và dễ bị tác động bởi những lối suy nghĩ tiêu cực (hy vọng số đó không nhiều), tôi chỉ phân tích lối ngụy biện của bài viết để các bạn hiểu và tự nâng cao năng lực tư duy của mình.
- Kiểu ngụy biện một: Dùng 1 trường hợp ngoại lệ riêng lẻ đế phủ định cho một nguyên lý chung (cách này nhiều thành viên thường dùng khi tranh luận).
- Một ông phát minh ra máy chạy bộ qua đời ở tuổi 54 hay một người phát minh ra dụng cụ thể dục qua đời ở tuổi 57 không nói lên rằng người tập thể dục và chạy bộ thì chết sớm.
- Kiểu ngụy biện so sánh lệch: Một con rùa lại đi so sánh với con thỏ. Hãy so sánh thỏ với thỏ và rùa với rùa trong cùng một môi trường và điều kiện sống thì mới hợp lý.
- Kiểu ngụy biện tung hỏa mù: Nêu đồng thời nhiều vụ việc riêng lẻ không liên quan nhau để “lấy thịt đè người”, làm người đọc hoang mang, nhằm che lấp lý lẽ phi lôgic và sai nguyên lý.
Một trong những ví dụ về kiểu ngụy biện tương tự khi tranh luận là dùng một trường hợp cá biệt của một đại gia khởi nghiệp không cần chiến lược kế hoạch gì ráo (vì thời ấy, vị ấy không biết chiến lược, kế hoạch là gì).
Nhưng vẫn thành công, rồi kết luận rằng khởi nghiệp lo mà đi bán hàng chứ chiến lược, kế hoạch cái gì.
Rõ ràng, kiểu tranh luận bằng ngụy biện như vậy là rất có hại cho môi trường tranh luận và làm mất thời gian của các bên tham gia và bên theo dõi.
Các bạn đồng ý không?
Chia sẻ của Long Nguyen Huu