Mục lục
Tròn 1 năm từ chỉ bán online chuyển sang làm kinh doanh truyền thống (offline) trong khá nhiều mảng thì mình có rút ra được 1 số bài học. Những cái ngu mà mình mắc phải hoặc mình nhìn thấy nhiều anh em mắc phải, hy vọng sẽ tiết kiệm được học phí cho nhiều anh em.
Tự tin đếm cua trong lỗ
Nhiều người cứ nhìn thấy mô hình kinh doanh nọ đang làm tốt nhưng không thấy quảng cáo gì mạnh và cũng không thấy mở rộng, bắt đầu ngồi đếm của trong lỗ và liền muốn ăn thịt người ta ngay.
Tự tin về lợi thế marketing sẽ kéo khách hàng đến nhưng đâu biết rằng kéo khách đến chỉ là 1 bước rất nhỏ trong kinh doanh. Tí ở dưới mình sẽ giải thích
Bệnh ngộ tiền
Nhiều người giàu lên nhờ kinh doanh online, kiếm tiền quá nhanh và quá dễ dàng dẫn đến việc “ngộ tiền”. Đến lúc chuyển sang kinh doanh offline mọi thứ đều quy ra tiền ads/ngày cho dễ.
Khi làm online cách tính nó sẽ rất khác, tiền COD xoay vòng trong tuần, hàng nhập về trong tuần, khách hàng chuyển đổi đếm đơn ngay trong ngày để đo hiệu quả, chi phí đầu tư ban đầu không cao.
Còn khi làm offline thì tầm nhìn phải xa hơn nhiều, chuyển đổi khách hàng lâu hơn, đo đếm hiệu quả rắc rối hơn vì bị đan xen giữa onl và off =))
Nhưng vẫn sử dụng tầm nhìn khi làm onl và áp dụng vào làm off đầu tư 1 cách vô tội vạ, décor cứ phải đồ mới nhất, đắt nhất…. do đang làm trong tâm thế “dư tiền”.
Không tối ưu chi phí dẫn đến chi phí tăng cao nhưng doanh thu thì chưa kịp đến khiến dễ nản và bỏ cuộc.
Không tập trung vào giá trị cốt lõi
Mà chỉ tập trung vào lợi thế marketing để kéo khách hàng. Khi kinh doanh onl khác rất nhiều so với off. Tầm nhìn ra hơn, xoay vòng vốn lâu hơn, quản lý nhân sự rất quan trọng.
Từng ánh mắt nụ cười của nhân viên bán hàng sẽ quyết định bạn sống tiếp hay sẽ giải tán. Kéo khách đến là 1 chuyện, chuyển đổi ra doanh thu hay không lại là 1 chuyện và cái sống còn nữa là khách có quay lại hay không lại là 1 chuyện hoàn toàn khác.
Trong khi làm onl thì bạn có thể làm kiểu hớt váng, hoặc ít nhất khách hàng không trực tiếp tiếp xúc với nhân viên bán hàng mà chỉ qua chat và gọi điện.
Phạm vi tiếp cận khách hàng của bạn cũng sẽ rộng hơn, toàn quốc hoặc thậm chí là toàn cầu. 1 khách hàng không hài lòng cũng không quá ảnh hưởng đến công việc kinh doanh (cần thiết thì block).
Nhưng phạm vi tiếp cận khách hàng ở cửa hàng off rất bé, chỉ trong phạm vi thành phố. Hoặc những dịch vụ như salon tóc, quán ăn trưa… thì thậm chí là chỉ trong phạm vi quận, phường….
Nên nếu bạn không chú trọng vào chất lượng từ đầu thì tốc độ bạn kéo khách đến nhanh bao nhiêu tương đồng với tốc độ shop bạn giải tán nhanh bấy nhiêu.
Vì với lượng khách hữu hạn đấy mà đến người ta không ưng ý thì vài tháng hết khách để trải nghiệm rồi còn đâu ra nữa mà kéo.
Quá tự tin về sức mạnh của bản thân dẫn đến nhảy qua quá nhiều mảng
Khi có sẵn tiền trong tay.
Vì bạn pro ở mảng này, qua mảng khác cũng chỉ là newbie phải bắt đầu tìm hiểu mọi thứ như 1 người bình thường không hơn không kém.
Lợi thế kinh nghiệm lúc đó bằng không, thậm chí còn thừa năng lượng, máu chó hung hăng dẫn đến sml nhanh hơn nữa.
Vì muốn thành công ở bất cử mảng nào đều phải học và trả giá rất nhiều. Còn cái gì lên nhanh thì cũng xuống rất nhanh.
Bị ám ảnh bởi 6 chữ “hệ thống trải dài toàn quốc”
Rất nhiều anh em luôn muốn có 1 chuỗi cửa hàng trải dài toàn quốc.
Làm được điều đó thực sự không khó, với hình thức nhượng quyền, tìm đại lý và tình trạng lạm phát gia tăng người dân không muốn bỏ tiền vào ngân hàng như hiện nay.
Thì huy động vốn để mở đại lý rất dễ. Tuy nhiên mở ra thì dễ, nhưng làm sao để nó sống sót và phát triển được mới khó. Có nhiều đơn vị nhượng quyền và tuyển đại lý chẳng qua chỉ là bài toán đẩy hàng tồn.
Nhận được tiền xong rồi thì sống chết mặc bay. Để vận hành được 1 chuỗi cửa hàng cần trình độ quản lý cực cao để duy trì được chất lượng sản phẩm, dịch vụ, nhân viên ở tất cả các cửa hàng.
Thế giới di động thành công được là nhờ những cái nhỏ nhặt như nụ cười nhân viên, sự nhiệt tình của bác bảo vệ, cái cúi chào khi khách về của bé bán hàng…. ai cũng biết, nhưng không phải ai cũng làm được dù cho có bỏ tiền tỷ vào chăng nữa.
Trong mọi thứ quản lý thì quản lý nhân sự là cái khó nhất. Vì không có thứ gì phức tạp như con người cả. Vì thế nhiều người chết ở việc mở quá nhanh mà không kiểm soát được dẫn đến vỡ dây chuyền.
Cái gọi là hệ thống trên toàn quốc của nhiều người chẳng qua chỉ khiến phần bài viết khi chạy quảng cáo dài ra hơn 1 chút do có thêm mục danh sách cửa hàng mà thôi, làm không tốt thì khách cũng chả thèm đọc.
Trừ khi bạn chơi bài toán mở thật nhanh, phủ thị trường thật nhanh sau đó bán thương hiệu thì cái này lại phải bàn sau.
Tóm lại:
- Khi pro ở 1 mảng này thì nhảy sang mảng mới cũng chỉ là newbie, đừng quá tự tin
- Mọi thứ mình tính toán đều đúng, nhưng có đi đúng hướng được như kế hoạch đã vạch ra hay không phụ thuộc rất nhiều vào nhân sự. Nhân sự chưa cứng thì đừng vội mở rộng.
- Kinh doanh onl hay off đều phải tập trung vào chất lượng sản phẩm dịch vụ. Lúc đó kết hợp marketing vào mới mạnh, giá trị cốt lõi chưa có thì đừng vội làm marketing rầm rộ.
- Luôn sẵn sàng trong tâm thế mới khởi nghiệp, tối ưu từng đồng chi phí bỏ ra. Chứ đừng startup với tâm thế đang dư tiền.
- Tư duy của người kinh doanh online và kinh doanh truyền thống khá khác nhau, nếu chưa đủ cứng, đừng quá ham hố. Làm cái gì cũng phải nghiên cứu kỹ, nhìn ra cơ hội thì cũng phải nhìn thấy được rủi ro, phải tính ra các phương án dự phòng cho các trường hợp ngoài ý muốn. Tuổi trẻ bồng bột, hung hăng cũng tốt nhưng đừng hung hăng quá vì học phí sẽ cao lắm các bạn ạ
….. Còn rất nhiều cái ngu nữa mà mình không liệt kê hết được hy vọng các bạn không vấp phải nhé. Lâu lắm mới lại viết dài thế này
Chia sẻ của Hồ Chí Quyết