Kể nghe, mình chơi bóng đá khoảng 20 năm, quá nửa thời gian đó là vừa đá vừa quản lý và huấn luyện các đội bóng doanh nghiệp chơi phong trào.
Mỗi trận đấu trôi qua là một lần phải thay đổi chiến thuật, cách tiếp cận trận đấu vì “quân mình” thì ko lúc nào đi đều và đủ (phong trào mà), còn đối thủ cũng hiếm khi quen đá với họ đủ nhiều để mà chuẩn bị trước, toàn vừa đá vừa thăm dò, vừa thay đổi chiến thuật, làm riết rồi thành quen, mình ko có mơ chuyện có trong tay một đội hình “hoàn hảo”.
Có chi dùng nấy, liệu cơm gấp mắm và vẫn hướng đến chiến thắng!
Ở các doanh nghiệp nhỏ và siêu nhỏ cũng vậy, sẽ không bao giờ có chuyện ta có đủ “điều kiện” để mà “làm cho đã” những gì ta muốn.
Ngày nào các nhà quản trị hay các bạn quản lý cấp trung không chịu hiểu và thích nghi với chuyện này thì ngày đó sẽ vẫn phải làm việc trong tâm trạng “đau khổ”!
- Phải chuyên nghiệp ngay từ đầu em mới làm được….
- Phải đầu tư từng này tiền em mới làm được….
- Phải có người giỏi cho em…
Không có đâu, rất nhiều chuyện trong doanh nghiệp mà tiền không giải quyết được như tinh thần đồng đội, tinh thần chịu trách nhiệm toàn bộ chẳng hạn, huống chi doanh nghiệp còn nhỏ xíu, tiền ở đâu mà nhiều?!
Có nhiều người ta cũng đâu có rót ẩu lần một cục bự, phải “thể hiện tốt” người ta mới rót tiếp chớ?!
- Không nhiều tiền mà muốn người giỏi thì ráng mà lo đào tạo.
- Kế hoạch nào cũng phải làm 2 chặng: chặng thăm dò, chuẩn bị rồi hẳn bứt tốc sau đó..v..v…(ví dụ thế).
- Thay vì tập trung tận dụng tốt và phát huy những gì có trong tay thì lại luôn nhìn sang nhà người ta ước ao, than thở thì không giải quyết được gì cả mà còn vô tình làm phí phạm những nguồn lực đang có trong tay.
Tin mình đi, cái gì cũng có giải pháp, chịu khó suy nghĩ và quan sát từ từ cũng ra hết à.
Mà nói thiệt, ít tiền, ít người, ít bằng cấp trong công ty nhưng lại làm việc hiệu quả và phát triển tốt thì nó mới đã!
Nhiều tiền tới đâu thì đầu tư tới đó. Vui cũng làm, buồn cũng làm, mà vừa làm vừa “rên rỉ” thì chán chết!
Phải không?!
Chia sẻ của Lê Minh Mẫn