Chẳng hiểu sao nhiều người cứ đem loài đại bàng ra để làm “tấm gương cuộc đời” cho nhiều bạn trẻ.
Họ cường điệu hóa, thần tượng hóa đại bàng, thần thánh hóa cả thói quen và tính cách loài chim to xác này mỗi khi nói về chúng, để cho các bạn trẻ cứ nhìn vào đó mà khát khao được trở thành đại bàng.
Dần dần, đại bàng bỗng trở thành biểu tượng của sự mạnh mẽ, của khát vọng vươn xa, bay cao, của sự thống lĩnh, chinh phục, của niềm kiêu hãnh…
Và lẽ đương nhiên, để nâng vai trò của đại bàng lên, người ta phải tìm mọi cách để dìm thấp những loài chim hiền lành nhỏ bé và có ích khác như chim sẻ, bồ câu…, và cả loài gà vô tội.
Ở mức độ vừa phải thì câu chuyện đại bàng cũng có chút tác dụng tạo động lực, nhưng nếu cứ cường điệu lên, thần thánh hóa loài đại bàng và hạ thấp các loài khác thì rất nguy hiểm.
Nó tạo ra suy nghĩ lệch lạc cho nhiều bạn trẻ đang học tập, làm việc bình thường, bỗng dưng thấy mình hèn kém quá, phải bỏ học, bỏ việc, xách ba lô lên mà đi, phải “bay cao”, “vươn xa” như đại bàng (trong khi trong người mình không hề có tố chất đại bàng), rồi nhìn người khác (những người mà họ ví là gà, chim sẻ, bồ câu…)
Với con mắt coi thường, hạ thấp, thậm chí khinh miệt, để rồi cuối cùng chẳng có ai thành công nhờ bắt chước đại bàng cả!
Ít ai biết rằng, đại bàng là loài sắp tuyệt chủng, và có nguy cơ tuyệt chủng cao hơn rất nhiều loài chim nhỏ bé khác, do chúng thích nghi kém với biến đổi khí hậu và sự tác động của con người.
Cũng ít ai biết rằng đại bàng thường bay một mình, không kết nối được với bầy đàn, không làm được điều gì lớn lao ngoài cái việc đi săn mồi đơn độc theo bản năng để sống cuộc đời cô độc.
Sẽ ngạc nhiên hơn nếu bạn biết rằng, loài đại bàng, ngay từ lúc mới nở từ trứng ra, chúng đã tìm cách giết ngay anh em ruột thịt cùng tổ của mình để được ăn nhiều hơn và để được sống một mình, dù mỗi tổ, thường chỉ có 2 con.
Và càng kinh hãi hơn, nếu bạn biết rằng, đại bàng cha mẹ, dù chứng kiến cảnh các con mình giết nhau, chúng vẫn thờ ơ, không làm gì để ngăn chặn cả (they take no action to stop the killing).
Những người thành công không ai là đại bàng, và không ai có lối sống hay tính cách giống đại bàng. Họ không sống cô độc, không làm việc cô độc, không kiếm tiền một mình, mà luôn đi cùng, làm cùng nhiều người khác.
Họ làm điều lớn lao nhờ đội ngũ, cùng với đội ngũ, hình thành một tổ chức có khát vọng, không phải bằng vóc dáng to lớn hay bản năng sinh tồn của mình.
Người thành công luôn có khả năng thích nghi với môi trường. Họ biết tránh bão, trú mưa, biết tạm dừng đúng lúc, biết tận dụng sức mạnh của người khác, không phải cứ một mình lao ra, đương đầu với giông bão (như đại bàng), rồi kiêu hãnh khoe mình là anh hùng.
Người thành công luôn có lòng nhân ái, biết ơn người khác, sống tử tế với cha mẹ, anh em, khách hàng, đối tác, nhân viên, cộng đồng, cạnh tranh lành mạnh với đối thủ, chứ không giết nhau để tranh ăn.
Và người thành công không thờ ơ với cái xấu, cái ác xảy ra ngay trước mặt mình!
Muốn học làm đại bàng, cần phải hiểu thật rõ đại bàng để không giống đại bàng và cứ xem mình như “người cõi trên” để rồi tự đưa mình vào nguy cơ tuyệt chủng rất cao do không biết thích nghi!
À mà làm người không hơn sao, lại cứ thích làm sói, hổ, đại bàng?
Chia sẻ của Long Nguyen Huu