Mục lục
“Không biết có giãn cách xã hội không, anh lo quá”
“Nếu giãn cách xã hội, quán đóng cửa chị không biết sao nữa”
“Buồn quá, giờ em chẳng còn tâm trí làm gì, dịch thế này chắc em chết mất”
…
Và nhiều nhiều những câu khác nữa tui được nghe khi dịch bệnh đang quay trở lại lần 2 với mức độ mạnh hơn, nguy hiểm hơn.
Tui cũng giống các anh chị em, cũng rất lo lắng, rất hoang mang.
Nhưng mà rồi tui lại nghĩ thế này,
Mình có sợ, có hoang mang hay làm gì thì dịch cũng cứ đến. Nhà nước bảo giãn cách mình cũng không thể không làm. Vốn là mấy cái nỗi sợ, lo âu của mình chẳng giải quyết được gì cả.
Vậy sao không nghĩ tích cực lên, kiếm cách để sinh tồn đúng không?
Tui thấy tui mà càng quan tâm thì newsfeed tui càng nhiều thông tin tiêu cực. Mà tui không muốn thế nên tui mặc kệ luôn rồi.
Mình phải sống trước đã, dịch tính sau.
(Anh chị em nào muốn sinh tồn thì có thể làm như tui hehe)
Vậy giờ phải làm gì?
Ờ thì tất nhiên là nếu không thay đổi được môi trường (dịch bệnh) thì mình phải thay đổi bản thân mình thôi.
Giống như bão lớn mà quét vào rừng vậy đó. Thường thường mấy cây cổ thụ, cây to dễ đổ lắm. Còn cỏ cây, liễu trúc cứ thế phơi phới. Chả nhằm nhò gì.
Bởi vậy mình phải bắt chước nó, lúc này là lúc cần linh hoạt, dẻo dai nè.
Thay đổi bản thân mình sao? Dễ ẹc hà, trước tiên là thay đổi suy nghĩ.
Trước giờ mình làm quán, mình khai trương. Trong đầu mình luôn tính là phải thuê bao nhiêu người, phải bán được bao nhiêu, lời bao nhiêu.
Đúng rồi, nhưng cái đó là đúng trong thời yên bình. Còn bây giờ bão tới, không nghĩ vậy được nữa.
Mục tiêu kinh doanh sinh LỢI NHUẬN nên đổi thành TỒN TẠI trong thời điểm này.
Bởi vậy cái giá bán, hoạt động truyền thông quảng cáo, nội bộ nhân sự tất cả đều phải tập trung vào TỒN TẠI, không phải LỢI NHUẬN.
Đúng thế, việc đầu tiên nên làm là thay đổi lập tức giá về chế độ sinh tồn. Lợi nhuận rất mỏng hoặc không có.
(Muốn giảm rủi ro thì lỗ xíu luôn cũng được, còn hơn là thua trắng)
Lập tức ra một cuốn menu với “Giá thời COVID”
Nhưng giảm rồi mà không có khách thì biết làm sao?
Thì phải đi kiếm khách chớ sao nữa.
Anh chị em còn nhớ, trong hành trình trải nghiệm khách hàng không. Nó có 3 giai đoạn là trước mua, trong mua và sau mua.
Mỗi giai đoạn mình có một nhiệm vụ cần tập trung. Cho nên nếu mà dịch bị giãn cách, thậm chí là cấm ship (giống ĐN) thì mình vẫn còn 2 thứ có thể làm là trước mua và sau mua mà.
Lúc này mới là lúc cần phải cật lực đi tìm kiếm khách hàng mới nè.
Dịch bệnh người ta ở nhà, người ta không ra đường thì họ sẽ online nhiều. Đó là cơ hội để mình tiếp cận họ tốt hơn.
Vậy sau mua là làm gì?
Khúc này ai có liên hệ khách hàng cũ là có lợi thế nè. Hãy chủ động liên lạc với họ, và nhờ họ giúp đỡ.
Đúng rồi đó.
Là nhờ giúp đỡ chứ không phải là nhờ mua hàng.
Giúp đỡ bằng cách MUA HÀNG với giá bán chỉ để TỒN TẠI.
Hãy nói họ biết mình khó khăn thế nào.
- “Em đang bán với giá không lời, chỉ để TỒN TẠI mùa dịch”
- “Hãy giúp em và gia đình vượt qua mùa dịch này”
- “Em đang bán với giá chỉ để TỒN TẠI, không phải để kiếm lợi nhuận”
Khổ cái gì, khó cái gì thì nói hết ra đi.
Giờ mất mặt, mà sống. Với lại giữ thể diện, rồi chết, rồi mất mặt.
Bạn chọn cái nào? (Haha khỏi nói cũng biết nên chọn cái nào)
Nếu tới bước đường cùng mà bạn vẫn còn cố giữ cái tôi thì thôi hén.
Buông xuôi luôn lúc này cho xong.
Truyện hay thực tế đều chứng minh, người nào bỏ được cái tôi người đó dễ nên nghiệp lớn.
Cái này hông phải tui nói, mà ông Lý Gia Thành, ổng là tỷ phú ổng nói thế.
Kinh doanh lúc nào chả có khó khăn, hãy cứ thành thật với khách hàng. 100 người kiểu gì cũng được vài người giúp đỡ. Vẫn còn hơn là không làm gì, ngồi đó cập nhật thông tin mỗi ngày rồi than vãn tiêu cực.
Còn nếu mà không có liên hệ khách hàng cũ thì sao?
Thế thì đành phải đi tìm khách hàng mới chứ sao.
Đừng đợi đến lúc dịch bệnh qua đi rồi mới cuống cuồng chuẩn bị.
Bây giờ dịch người ta không thể ra đường. Mình sao thì người ta cũng y vậy, thế nên người ta online nhiều lắm. Phải kiếm cách tiếp cận họ thôi.
Chạy Ads nè, nhảy thẳng vào các group nè, Zalo tìm bạn quanh đây nè.
Bằng mọi giá kết bạn nhiều vào, và tiếp tục nhờ những người “bạn mới” này giúp đỡ mình với giá SINH TỒN nè.
Mời họ khi nào hết dịch đến quán ủng hộ nè.
Chăm sóc, nói chuyện thăm hỏi nhau mỗi ngày như bạn bè thật sự đi.
Dịch bệnh ai mà chẳng lo. Có tin hay tin mừng gì cũng gửi họ biết nè.
Rồi sẽ tới lúc họ “thấy thương” mà ủng hộ. Vậy là quá mừng rồi còn gì?
Nếu mà sợ nhiều khách hàng quá thì cho người nhà, nhân viên làm phụ. Còn hơn là ngồi lướt Facebook chờ hết dịch đúng không?
Muốn tiếp cận được nhiều, tiếp cận được nhanh thì suy nghĩ thử. Vắt óc thử kiếm xem có gì hay ho có thể làm Viral được không. Coi coi có cách nào tiếp cận khách hàng khu vực mình nhiều nhất có thể không?
Bởi vậy
Dịch bệnh ập đến ai cũng bị ảnh hưởng cả. Nhưng mà cách mỗi người phản ứng lại với nó là hoàn toàn khác nhau. Kết quả của mỗi lựa chọn đó cũng chắc chắn sẽ khác nhau.
Là tui thì tui chọn cố hết sức, mình không thể bỏ cuộc khi đã đi xa đến như thế này được.
Chia sẻ của Thông Phan