“Các ngươi có nhìn thấy những chiếc thuyền đang bốc cháy kia không? Điều đó có nghĩa là chúng ta không thể rời khỏi bờ biển này nếu chúng ta không chiến thắng! Giờ đây không còn sự lựa chọn nào khác, chúng ta phải chiến thắng hoặc chúng ta bị tiêu diệt”.
Đó là câu nói của Julius Caesar đại đế từ hàng ngàn năm trước khi dẫn quân đi xâm lược.
Trong cuộc đời bạn của bạn đã bao giờ bạn tự ép mình vào thế không còn đường lùi chưa? Rất tiếc, tôi không thấy có nhiều người dám làm như vậy.
Còn tôi, đã vài lần tôi ép mình vào thế đó và tôi đã vượt qua được chính mình.
Năm 2009, lúc quyết định khởi nghiệp tôi không có đồng tiền nào trong tay, cũng không có chút kinh nghiệm hay mối quan hệ nào. Rất nhiều người cười khinh tôi, có 10 người thân thì tới 20 người can ngăn.
Thế nhưng tôi đã quyết thì phải chiến. Tôi nhờ bố mẹ, anh chị em, cô dì chú bác… người bán gà, người bán bò, người bán heo và cuối cùng tôi cũng vay mượn được 30tr để bắt đầu cái gọi là “khởi nghiệp’’.
Sau 3 tháng tôi nướng sạch không còn đồng nào. Lúc đó tôi thật sự suy sụp và hối hận. Tôi nói thằng em Mai Tuấn rằng “Mày ở nhà làm đi, có đơn hàng nào cứ đi giao kiếm tiền. Để tao đi làm kiếm tiền trang trải thêm’’.
Nhưng sau vài ngày suy nghĩ tôi thấy nếu tôi bỏ thì thằng em nó cũng bỏ trong vài ngày tới. Bây giờ nợ 30tr cũng như 300tr, rồi cũng sẽ sống chui sống lủi suốt đời, không biết khi nào mới trả hết nợ.
Sau vài ngày suy nghĩ tôi quyết làm liều thêm lần nữa “Ba tháng vừa rồi con làm ăn ngon lắm, mỗi tháng cũng lời được vài chục nhưng giờ con hết vốn để lấy hàng rồi. Bố mẹ thế chấp nhà đi vay giùm con ít tiền để con làm ăn”.
Vậy mà bố mẹ tôi tin thật, ông bà đã thế chấp nhà và vay cho tôi được 50tr để làm lại cuộc đời. Lần này nếu tôi thất bại tiếp thì cả nhà tôi sẽ ra đường, sống đầu đường xó chợ. Nhưng giờ đây tôi đã “đốt nhà’’ như Caesar đốt thuyền.
Chỉ có chiến thắng mới có đường quay về. May mắn thay, cuối cùng tôi đã chiến thắng để quay trở về.
Có đến mấy chục người từng nói với tôi rằng em vẫn đang đi làm ở cty nhưng mới mở một công ty riêng.
Để coi công ty hoạt động thế nào rồi mới nghỉ việc, giờ vẫn đi làm để có tiền trang trải chi phí và lỡ công ty làm ăn không hiệu quả thì vẫn tiếp tục công việc hiện tại. Thiên hạ này người khôn như vậy có đầy.
Nhưng rất tiếc những người khôn kiểu này thường không thành công, cuộc đời họ cứ nửa nạc nửa mỡ đúng như tính cách của họ. Những người có tính cách này tôi thường gọi là những người mắc hội chứng DOD & DOR (Dốt và Do dự).
Cuộc sống này không phải là một cuộc dạo chơi, nó là một hành trình dẫn thân, đã bắt tay vào công việc là chiến đấu đến cùng, ép mình hoặc là chiến thắng hoặc là bỏ mạng dù bạn ở hoàn cảnh làm công ăn lương hay chủ doanh nghiệp/ khởi nghiệp.
Dù làm bất kỳ việc gì và với bất kỳ ai. Nếu muốn thành công thì bạn hãy dũng cảm đốt đi con thuyền của mình, hãy cắt đứt mọi con đường rút lui.
Hãy trừ lại một con đường duy nhất đó là con đường tiến lên phía trước và giành chiến thắng.
Hãy tàn nhẫn với chính mình, ép mình tới những giới hạn chịu đựng cao nhất để vươn lên mạnh mẽ hơn, chạm tới những giới hạn cao hơn mà có khi cả đời chúng ta nghĩ mình không bao giờ vươn tới được.
Nếu vẫn chưa tin, bạn hãy dành ra 5 phút để xem clip bên dưới.
Buổi sáng cuối tuần an lành, nếu được bạn hãy đốt con thuyền của mình một lần đi nhé.
Chia sẻ của Mai Quốc Bình