Chào các bạn,
Mình viết bài này chỉ với mục đích chia sẻ những gì mình đã trải qua sau 38 năm. Biết đâu có những bạn nhìn thấy mình trong đó và có được sự đồng cảm hoặc cao hơn là tìm được hướng để giải quyết khó khăn trước mắt.
Từ bò cổ cồn trắng và ngành nghề đầy tính trí thức để bán hàng online
Hiện mình đang bán hàng online cùng vợ. VC mình có shop nhỏ nhỏ trong đó vợ bán hàng gia dụng Nhật từ bánh xà phòng, con dao, dầu gội cho đến mỹ phẩm… còn mình bán các máy móc Nhật như lọc không khí, hút ẩm, robot, bồn ngâm chân.
Các sản phẩm gia dụng thì new còn máy móc thì có 2 dạng, hàng second và new. Nhìn chung mọi việc tạm ổn!
Có thể nói, với cuộc sống bây giờ, mình vẫn còn kém khá xa với mọi người, kể cả cùng lứa hay thua tuổi.
Nhưng có 1 thứ mình nghĩ là có thể, có thể nhé, hơn các bạn, đó là những trải nghiệm về việc phá sản và kinh nghiệm để vượt qua nó khi không may phải đối mặt.
Mình vốn là một nhân viên sale (tốt nghiệp ĐHTM), sau một thời gian bán hàng thì 2008 mình chính thức bước chân vào một lĩnh vực mới, có thể gọi là cao cấp, đó là môi giới chứng khoán.
Với thị trường chứng khoán, ở vị trí môi giới, mình bán kiến thức, bán tư duy cho KH bằng việc nghiên cứu và chọn lọc các mã cổ phiếu để tư vấn cho các KH mua/bán qua đó tìm kiếm lợi nhuận.
Mình có may mắn được trải qua cả 2 con sóng thần khi VN-Index đạt đỉnh cao. Lúc này, bọn mình được trọng vọng vô cùng. Có thể nói, trong mắt NVCK khi đó mọi thứ quá dễ dàng đạt được.
Tiền chỉ cần qua đêm là ăn ra 10%, thử hỏi mấy cụ buôn thúng bán mẹt hay mấy ông bảo hiểm, ngân hàng hay lô đề (hôm trúng hôm trật) thi đua làm sao được.
Chỉ tiếc, 2008 mới vào nghề, vốn quá ít nên kiếm được cũng chỉ là cái xe, điện thoại và ít tiền vốn. Chưa đáng kể!
May sao, 2010 lại có sóng, lần này thì thực sự là ăn trọn sóng.
Với lợi thế nhân viên môi giới có các kỹ thuật tốt, mình tận dụng mọi đòn bẩy nên chỉ tầm vài tháng, từ trăm mình đã lên tỷ, thậm chí là có lúc tự nhẩm tính thành vài tỷ.
Lương và hoa hồng lúc đó cao lắm, tổng lại 1 tháng là 9 con số, nhưng tất cả cứ về tài khoản ngân hàng là lập tức chuyển sang tk chứng khoán để tái đầu tư.
Bao nhiêu anh em quen thân cũng liên tục alo để gửi tiền cho mình nhờ đầu tư, thậm chí bố mẹ có ít vàng dự phòng mình cũng bảo các cụ bán đi cho vào thị trường, giờ phải là chứng khoán chứ ai cổ hủ giữ vàng. Cho vào một thời gian để nhân gấp mấy lần lên.
Cảm giác tí tuổi mà thành tỷ phú sướng ghê người các bạn ah. Lúc đó, nói thật là mình đủ tiền mua nhà, xe. Nhưng cơ hội ngon quá, phải tận dụng triệt để để kiếm nhà đẹp, xe ngon. Mình quyết định dồn toàn lực đánh quả cuối. Một quả kinh điển rồi rút
Và mọi thứ bắt đầu trở thành ác mộng từ cái “ván cuối” đấy. Thị trường tụt dốc không phanh, hiện tượng trắng bên mua, dư thừa bên bán kéo dài liên tục trong hơn 10 ngày làm vốn mình từ tỷ thành 0.
Bắt dao rơi thêm vài lần rồi tự cắt, 0 đã thành âm nặng nề. Hix, chỉ hơn nửa tháng, mình từ đỉnh cao rơi xuống vực sâu.
Một cảm giác mất tất, thân bại danh liệt. Mỗi khi nhìn vợ nhìn con ngon lành trong giấc ngủ mà ứa nước mắt. Lãi trong, lãi ngoài, nợ mẹ, nợ con dồn vào người.
Tóc mình chỉ 1 tháng mà bạc nửa đầu, người như mất hồn, mỗi tối 1 mình ra quán trà đá ngồi thật khuya rồi về, chỉ mong ngày chóng qua.
Ngồi cũng chẳng nghĩ ra được gì, mình với mấy ông bạn cùng môi giới bàn phương án làm ăn, thấy mô hình trang trại nuôi lợn kiểu mới quá ok, mỗi thằng vay thêm ít tiền nữa để làm lại cuộc đời.
Ai ngờ, kiến thức không, kinh nghiệm không, đầu óc thì vẫn đang nghĩ tới chứng khoán, thế là lại âm thêm một mớ
Quả thực, đó là những chuỗi ngày khủng hoảng. Nhưng lúc này, cũng nhờ anh em chia sẻ động viên, mình đã quyết định tạm thời rời xa nó bằng cách thực hiện mấy phần việc như sau:
- Khoanh vùng nợ, trả hết nợ xã hội tiền nóng, chuyển thành nợ người thân có hạn thanh toán
- Không mạo hiểm với các lĩnh vực đầu tư mới
- Đi làm một công việc cố định với mức lương cố định
- Đi học cao học
- Tìm kiếm những hướng đi mới với tỷ lệ rủi ro thấp và mức đầu tư thấp
Nhờ chuỗi hành động này, ngay tức khắc đầu óc và cuộc sống gia đình mình bình ổn.
Lương thu về toàn phần trả nợ, chi phí sinh hoạt vợ gánh vác, có thêm những bạn bè mới ở các lĩnh vực khác, các mối quan hệ khác, mọi thứ đều nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Sau 3 năm như vậy, mọi khó khăn cũng dần qua đi. Một phần là gia đình cũng nhiều người xóa nợ cho (bố mẹ, anh ruột), một phần là nợ trả dần cũng tạm ổn.
Và lúc này, vợ chồng mình bắt đầu tiếp xúc với bán hàng online trên FB.
Về phần này cũng tương đối nhiều thăng trầm nhưng cũng là nhờ từng hoạt động trong lĩnh vực tài chính, khả năng quản lý rủi ro có biết qua nên ngay từ đầu mình xác định mấy nguyên tắc:
- Giai đoạn đầu không vì lợi nhuận, bán lấy uy tín và xem như thông báo với mọi người, chúng tôi bắt đầu chuyển hướng
- Bạn bè không phải là đối tượng tìm kiếm lợi nhuận, Bạn của Bạn bè và thậm chí Bạn của Bạn của Bạn bè mới là nơi tìm kiếm lợi nhuận
- Xác định tập khách hàng tầm trung nên tập trung vào sản phẩm hàng Nhật, không bán hàng TQ, Việt Nam
- Mô hình kinh doanh kết hợp cả bán buôn và bán lẻ
- Phát triển các CTV online, để mức lợi nhuận tốt nhất cho CTV
- Không theo trend, tích tiểu thành đại, xây dựng thương hiệu, uy tín 1 cách vững chắc theo thời gian
- Không bán những sản phẩm mà người khác cần, mà biến những sản phẩm của mình bán thành thứ người khác cần
- Tập trung khâu tư vấn, dịch vụ sau bán
- Chia sẻ tất cả các kiến thức và kinh nghiệm thực tế cho cả KH và CTV, bạn hàng
- Chú trọng hình thức bán hàng bằng review
Thật may mắn, sau 3 năm xây dựng, VC mình thoát nghèo, mua nhà, mua xe và có 3 đứa nhỏ. Mọi thứ đúng là giấc mơ nếu so với thời ngập ngụa trong nợ nần và khủng hoảng.
Vậy đó các bạn ah, cái quý nhất đối với chúng ta có lẽ không phải là tiền, mà là trải nghiệm và kinh nghiệm sống. Những thứ đó chỉ tiếc là phải thực tế mỗi người trải qua mới rút ra, mới là của mình.
Nhưng hy vọng, qua câu chuyện cá nhân, có thể các bạn sẽ có chút đúc rút gì đó cho bản thân để thoát khỏi khó khăn hiện tại nhanh hơn, dễ dàng hơn so với mình trước đây!
Xin được chia sẻ và chúc mọi người thành công!
Chia sẻ của Nguyễn Xuân Hà