Mấy ngày này thấy nhiều người bàn chuyện làm chủ, làm thuê. Mình góp chút chuyện, không phải để chứng minh gì, chỉ kể chuyện thôi. Công ty bạn mình là một doanh nghiệp trong lĩnh vực logistics. Hồi đó mới ra bạn mình cũng là nhân viên sale cho một doanh nghiệp logistics khác.
May mắn, sau khi mở công ty một thời gian, bạn mình mời được 2 cô gái từ 2 doanh nghiệp đối tác, cũng là nhân viên sale. Thỏa thuận lương cứng và ăn chia theo từng hợp đồng. 2 cô cống hiến theo sự phát triển của doanh nghiệp bạn mình.
Một cô sau một thời gian kinh nghiệm thì số lượng khách hàng của cổ mỗi tháng ổn định với tỷ lệ cô ấy được chia khoảng hơn 100 triệu đồng. Đều như vắt chanh khoảng 10 năm nay. Mỗi sáng cô đến công ty, kiểm tra các đơn hàng rồi giao lại cho bộ phận ops thực hiện các công đoạn tiếp theo.
Cô thỏa thuận được với bạn mình là được về sớm lúc 4h30 chiều để tránh kẹt xe. Cô về rảnh rang cà phê cà pháo với bạn bè. Vài tháng cô sắp xếp đi du lịch với bạn bè, hơn 10 năm nay số nước cô đã đặt chân tới là kha khá. Cô vẫn tung tăng như vậy ở lứa tuổi ngoài 30 lâu rồi.
Bạn bè bảo sao không mở doanh nghiệp mà làm? Với khả năng sale của cô dư sức làm công ty phát triển. Cô bảo nếu mở công ty liệu cô có thời gian chinh phục các miền đất mới nữa không? Cô không kiếm tiền bằng mọi giá, cô muốn dành thời gian nhiều hơn cho những sở thích khác nữa đó là du lịch, là dạy học miễn phí cho trẻ con, là làm từ thiện.
Cô kia thì hơn 40 rồi. Thời gian làm việc cũng giống cô trên. Bởi chồng cô là sếp một tập đoàn lớn nên lượng khách hàng từ tập đoàn chồng cô chuyển qua công ty bạn tôi đến hơn 50%, số còn lại là từ các mối quen biết khác của cô.
Là người quản giao và may mắn có nhiều quan hệ rất lớn có thể dư sức để gầy dựng một doanh nghiệp trong ngành này kiếm được nhiều hơn khoản lương hiện cô đang nhận khoảng 150-200 triệu đồng mỗi tháng. Cô bảo chuyện kinh doanh cô nhường cho chồng cô rồi, với cô việc chăm sóc con cái là cực kỳ quan trọng không gì thay thế được.
Hơn nữa cô không muốn nhiều người lợi dụng chuyện kinh doanh của cô mà làm khó chồng thăng tiến. Hàng ngày, sau giờ làm cô tắt điện thoại công việc sau khi đã giao tất cả cho bộ phận ops, cô về đón con, nấu ăn và chăm sóc gia đình.
Mình hay đùa với ông bạn hay là ông may mắn quá nhường bớt cho tui 1 cô. Mình còn có cô bạn khá thân, cô làm đại diện cho một doanh nghiệp của Thái Lan. Ông chủ của công ty này cũng là bạn của mình và cùng làm nhiều việc với nhau nên khá rõ về doanh nghiệp này.
Khoảng gần 20 năm nay, cô bạn làm việc với mức lương đến 2 năm gần đây là 15 triệu /tháng ông chủ người Thái trả cho cô. Cô còn có sự trợ giúp của một nhân viên hành chính với lương 8 triệu. Tuy nhiên, với 2/3 thị trường của một mặt hàng bán theo quota từ Thailand về Việt Nam mỗi tháng khoảng trăm ngàn tấn đang nằm trong tay cô thì phần hoa hồng là rất lớn.
Bạn bè hỏi sao không tự mở doanh nghiệp riêng mà làm để kiếm tiền nhiều hơn? Cô bảo chuyện kiếm tiền là của chồng cô đang làm công ty xây dựng. Phần cô chỉ chăm con, lo cho con học hành thôi, đi làm đại diện cho doanh nghiệp này cho vui thôi, chiều chiều về sớm đón con, lo chuyện học hành của con.
Là chủ doanh nghiệp nho nhỏ, có được những nhân viên như thế này thiệt quý nhỉ? Thực ra các cô ở trên tuy đang đi làm cho doanh nghiệp khác, song các cô khá chủ động trong công việc của mình.
Các cô chủ động đàm phán với chủ về thời gian làm việc, về mức khoán doanh số làm sao để cho các cô hoàn toàn chủ động sắp xếp công việc của mình. Để làm được chuyện đó, đòi hỏi năng lực là cực kỳ xuất sắc.
Chia sẻ của Tri Quang La