Chuyện Cây Táo Và Tuyển Dụng

KHÔNG CHỈ LÀ CHUYỆN CÂY TÁO ! CÁC SẾP HÃY TUYỂN NHÂN VIÊN SALES THÍCH LẢI NHẢI, ĐỪNG TUYỂN ĐỨA IM LẶNG !
(Dành cho ai vẫn còn phải đi XIN VIỆC. XIN khác với ĐƯỢC MỜI)

Ông Kimura sinh năm 1949 tại thị trấn Iwaki tỉnh Aomori trong một gia đình làm nông chính hiệu của Nhật Bản với nghề chính là trồng táo. Dù có năng khiếu và đam mê kỹ thuật, do hoàn cảnh gia đình và khi lấy vợ vào năm 22 tuổi, ông Kimura phải chọn con đường làm nông nghiệp.

Thời đó, trồng táo ở Iwaki là một nghề đem lại thu nhập khá giả cho nông dân trong vùng. Nhưng để có được vườn táo sai trĩu quả thì cần phải sử dụng rất nhiều phân bón và đặc biệt là thuốc trừ sâu.

Theo ước tính của ông Kimura thì mỗi vụ táo người nông dân phải phun thuốc trừ sâu 13 lần, phun nhiều đến mức toàn bộ lá táo chuyển thành màu trắng.

Gia đình Kimura cũng không phải là ngoại lệ, họ cũng dùng rất nhiều thuốc trừ sâu và cảm thấy không có vấn đề gì dù nhiều lần đi phun thuốc về ngã lăn ra đất, thậm chí ngã lăn ra tại ruộng táo.

Vợ của ông Kimura lại là người có thể trạng mẫn cảm với thuốc bảo vệ thực vật. Sau mỗi lần đi phun thuốc về là bà phải nằm liệt trên giường ít nhất cả tuần mới trở lại bình thường.

Vì tình yêu với vợ, ông Kimura quyết định sẽ trồng táo mà không dùng thuốc.

Việc làm của ông Kimura ngay lập tức bị nông dân trong vùng, thậm chí người trong gia đình cho là “dở hơi ăn cám lợn” vì chẳng có ai lại trồng kiểu như vậy.

Với nông dân trồng táo ở Iwaki, làm nông nghiệp là phải dùng phân dùng thuốc. Không dùng phân thuốc thì không thể làm nông nghiệp.

Ngay sau khi ngưng dùng thuốc trừ sâu, vườn táo bị sâu bệnh phá tan tành. Bao nhiêu lá táo ngon lành mọc vào mùa xuân bị lũ sâu chén sạch hoặc bị bệnh làm rụng cho bằng hết. Không có lá thì làm gì có hoa. Năm đầu tiên mất trắng.

Năm thứ hai, sâu phát triển kín cả cây, cả gia đình Kimura phải dùng tay bắt sâu. Mà bắt cũng không xuể vì quá nhiều. Ông cũng dùng đủ các thể loại thực phẩm hay thảo dược mà ông nghĩ có thể đuổi sâu bệnh trong vườn của mình. Danh sách này dài cơ số gồm tỏi, ớt, đường, tiêu, xì dầu, tương miso, muối, sữa, rượu, tinh bột gạo, bột mì, dấm… Nhưng chẳng ăn thua.

Ba năm trôi qua mà vườn táo không thuốc trừ sâu của ông Kimura không thấy dấu hiệu khả quan nào. Thực tế là mỗi ngày một tồi tệ hơn khi cây héo úa và mất hết sức sống.

Ba năm là một khoảng thời gian dài, nhất là đối với một gia đình làm nông mà thu nhập chủ yếu đến từ việc bán táo. Không tiền, ông Kimura phải bán dần mọi thứ trong nhà đi để đầu tư vào vườn.

Gia đình nghèo khổ đến nỗi tiền đóng học và mua đồ dùng học tập cho các con cũng không có. Cơm cũng không đủ ăn. Chỉ có quyết tâm làm nông nghiệp không hóa chất của ông là vẫn còn cháy bỏng.

Nhưng đối chọi với sâu bệnh dù nhiều còn thấy đỡ. Đối chọi với ánh mắt xa lánh của người thân, cái nhìn giễu cợt của hàng xóm hay thậm chí là khinh bỉ của người trong vùng mới là điều đáng sợ nhất.

Khuyên nhủ mãi không nghe, người ta bắt đầu gọi ông Kimura là “kẻ phá gia chi tử”, một từ mang ý nghĩa rất xúc phạm ghê gớm. Để tránh nhìn thấy cảnh ấy, ông Kimura thường lên vườn từ lúc mọi người chưa ngủ dậy và trở về nhà khi mọi người đã ngủ say.

Do đã bán xe nên ông phải đi bộ ra vườn, mỗi lần đi về mất 2 tiếng đồng hồ.

Để có tiền cho gia đình, đến mùa đông khi tuyết rơi dày, công việc làm nông tạm nghỉ, ông Kimura lên phố tìm việc làm thêm. Ông làm đủ thứ nghề từ thấp hèn nhất miễn là có tiền phụ giúp gia đình.

Nhưng tiền làm thuê cũng chỉ cố gắng duy trì cuộc sống đã quá nghèo khổ của gia đình ông mà thôi. Có lần trong lúc đang làm thêm ở quán rượu, ông bị xã hội đen đánh cho rụng cả răng.

Đã sáu năm trôi qua kể từ khi ông Kimura trồng táo không thuốc trừ sâu (ông vẫn bón phân hữu cơ), vườn táo vẫn thảm hại. Vườn bế tắc. Gia đình điêu đứng. Niềm tin và ý chí đã lụi tàn. Ông Kimura tìm đến cái chết.

Ông đêm theo sợi dây và tìm đường lên núi Iwaki để tự tử vào một đêm trăng sáng. Nhưng khi quăng sợi dây lên để buộc vào cành, sợi dây trượt văng ra xa.

Nếu cú ném đó thành công, có lẽ thế giới này không biết đến những trái táo thần kỳ của Kimura ngày nay. Và phương pháp trồng táo không hóa chất có lẽ rất lâu sau mới có người làm thành công.

Trong lúc tìm sợi dây, ông Kimura chợt sửng sốt khi nhìn thấy một cây táo xanh tốt dưới anh trăng. Không thể tin được. Giữa rừng thế này mà lại có một cây táo mọc xanh tốt.

Chắc là nó không dùng thuốc trừ sâu! Ông đến gần, hóa ra không phải cây táo. Nó là một cây dẻ. Tất nhiên rồi. Táo ở đâu mà mọc trên núi thế này.

Nhưng không vì thế mà ông Kimura thấy thất vọng. Cái mà ông nhìn thấy không đơn thuần chỉ là cây táo. Ông nhìn thấy một cái cây xanh tốt mà không dùng thuốc trừ sâu. Thậm chí là không dùng phân bón nữa. Và thậm chí là cả không làm cỏ nữa. Mọi thứ nó cứ thế mà phát triển.

Như một tiếng sét vang lên giữa trời xanh, ông Kimura dường như đã khám phá ra bí mật để trồng táo không hóa chất.

Dùng tay, ông nhổ cỏ quanh gốc cây dẻ và đào xuống lớp đất xốp bốc lên mùi ngai ngái. Thậm chí ông cho cả nắm đất vào mồm mà cảm nhận.

Phải, đây chính là bí mật của nông nghiệp không hóa chất. Lớp đất mềm này có được là nhờ cỏ làm tơi xốp, giúp rễ cây xuyên sâu hơn vào đất. Rễ cây khỏe mạnh thì cây càng khỏe mạnh. Cây càng khỏe mạnh thì càng chống chịu tốt hơn với sâu bệnh. Cũng hệt như con người.

Khoảnh khắc nhìn thấy cây táo (thực ra là cây dẻ) đã cứu ông Kimura, và cả vườn táo nữa. Ông ngưng bón phân hữu cơ, ngưng phát cỏ dại trong vườn và trồng đậu để giúp phát triển hệ vi sinh vật trong đất đã bị ảnh hưởng bởi nhiều năm phun thuốc trước kia chưa thể phục hồi.

Vườn cây trở thành thiên đường cho đủ loại côn trùng sâu bệnh, ong bướm chuột, rắn… đến sinh sống. Và quả thực, dù không quá nhanh nhưng tình trạng vườn táo đã được cải thiện đáng kể.

Năm thứ hai sau khi gieo đậu tương và để cỏ dại mọc trong vườn, lá táo ra vào mùa xuân và không bị rụng tới tận mùa thu. Và đến đầu xuân năm sau nữa, những cây táo đã ngừng sinh trưởng mấy năm đã dài thêm chừng 10 cm.

Và ở lối vào vườn, một cây táo đã nở hoa! Những 7 bông hoa trên một cây, trong một vườn còn 400 cây táo khỏe mạnh trong tổng số 800 cây kể từ lúc đầu, sau 8 năm rồi.

Chỉ có 2 trong số 7 bông hoa đậu trái.

Ngày thu hoạch táo, ông đem hai trái táo dâng lên bàn thờ thần, rồi sau đó mọi người trong gia đình cùng ăn.

Khỏi phải nói, chúng ngon đến kinh ngạc.

Năm thứ 9. Hoa táo nở trắng vườn. Và mùa thu năm đó, gia đình ông Kimura thu được cả núi táo, hoàn toàn không hóa chất.

Dù còn thêm một vài năm khó khăn nữa nhưng đoạn kết của câu chuyện này thì mọi người cũng đã biết hoặc đoán ra rồi.

Táo của ông Kimura giờ nổi tiếng khắp thế giới và muốn mua cũng không dễ. Fax đặt hàng đến nhà ông liên tục và dày hàng mét trên bàn và còn lâu ông mới giải quyết hết. Thậm chí một nhà hàng ở Tokyo chỉ bán một món duy nhất là “Súp táo Kimura” mà muốn ăn bạn phải đặt trước ít nhất nửa năm.

Ai cũng thấy ông Kimura kiên trì và khuyên người khác kiên trì để thành công nhưng:

Kiên trì đến từ đâu?

Ông Kimura khởi đầu cuộc thử nghiệm từ tình yêu thương đối với vợ mình, nhưng sự kiên trì đến mức cố chấp, suýt phải tự vẫn do tuyệt vọng lại đến từ tình yêu cháy bỏng đối với công việc trồng táo. THỬ HỎI:

  • Nếu ông không yêu cuộc thử nghiệm này đến như thế thì khi gặp khó khăn ông có thay đổi kế hoạch ban đầu không ? Rõ ràng để vợ ở nhà, không phải tự đi phun thuốc là giải pháp đơn giản hơn gấp ngàn lần đâm đầu vô chỗ “gần như không thấy hướng ra
  • Nếu ông không thực sự yêu công việc thì liệu ông có BẤT CHẤP THỜI GIAN để làm việc hay không ? Ông có tranh thủ kiếm tiền bằng mọi giá hay không ? Ông có bỏ cả thời gian nghỉ ngơi theo mùa vụ để lên thành phố kiếm tiền trang trải hay không ?
  • Điều này cho thấy kiên trì được nuôi dưỡng bằng tình yêu công việc, một phần nào đó từ tầm nhìn.

Kiên trì đủ để người ta thấy bạn yêu công việc nào đó đến mức nào, họ sẽ mời bạn về làm việc!

  • Khi đam mê với công việc của bạn đủ lớn, tự khắc bạn sẽ kiên trì.
  • Khi đam mê với công việc đủ lớn, bạn sẽ không bao giờ bàn lùi mà sẽ đi tìm giải pháp bằng mọi cách.
  • Khi đam mê với công việc đủ lớn, bạn sẽ làm việc bất kể đêm ngày, bất kể lễ tết để đạt được kết quả.
  • Khi đam mê với công việc đủ lớn, bạn sẽ không bao giờ đi trả treo lắt nhắt mà sẽ chấp nhận hy sinh ngắn hạn để đạt được thành quả cuối cùng.
  • Khi đam mê với công việc đủ lớn, bạn sẽ không bao giờ để người ngoài chi phối kế hoạch và thời gian biểu của bạn. Những câu nói “Hôm nay lễ tết mà sao không nghỉ đi”; “Hôm nay không ai quan tâm đến thư chào hàng đâu”,…không bao giờ làm bạn buông bỏ công việc.

Nếu bạn làm sếp, bạn có muốn tuyển nhân viên như vậy làm việc hay không ?

Hay bạn sẽ tuyển đứa hay viện cớ, đứa chực chờ cuối tuần để nghỉ, đứa không bao giờ muốn tranh thủ và cố gắng thêm một chút vào dịp lễ Tết,…?

Có thể chỗ này đụng chạm và làm tự ái một số người nhưng đó là sự thật.

Ở vai trò là chủ doanh nghiệp, làm sếp, ai cũng muốn tuyển người đam mê với công việc hơn là người làm việc chỉ vì được trả lương.

Tất nhiên khi tìm thấy bạn trong số đó, họ sẽ cân nhắc quỹ lương có đủ trả để mời về hay không chứ không bao giờ dám có suy nghĩ “TRẢ GIÁ” (Số sếp tiền ít mà muốn hít đồ thơm và thiếu tự trọng không nhiều; đó cũng chẳng phải là người bạn cần phải làm việc).

Vậy bạn đang là ai ? Người được săn đón hay mỗi lần đi phỏng vấn đều bị rơi vô thế “Cò kè bớt một thêm hai” ? Để kiếm chứng rất dễ.

Cứ đăng thử một cái Post lên Fb hay Linkedin “Cần người nuôi, hứa sẽ ngoan” coi có ai săn không thì biết; rồi sau đó đi phỏng vấn có bị trả giá không thì biết ngay mình thuộc nhóm nào. Bài Test này đảm bảo bạn có cái nhìn khách quan nhất và không bao giờ bị rơi vô thế “Tự huyễn hoặc mình”.

TôI đam mê cái gì ?

Tui đã gặp rất nhiều bạn làm Sales và Marketing KHÔNG HỀ YÊU CÔNG VIỆC CỦA MÌNH.

Bằng chứng ư ? Facebook trống trơn, Linkedin trống trơn, không bao giờ chủ động up thông tin lên mà phải đợi nhắc; không bao giờ chủ động kết nối để mở rộng mạng lưới khách hàng của mình.

Còn các bạn làm HR thì chớ hề có cái Post nào liên quan đến chuyên môn của mình, chớ hề tự xây dựng thương hiệu cá nhân để thu hút ứng viên. Hầu hết stt đều là tự sướng, khoe cái này, khoe cái kia,…Những người thật sự yêu nghề sẽ không làm như vậy.

Họ update thông tin công việc lên fb, zalo, linkedin như một thói quen; không có áp lực, không đợi ai nhắc và hứng thú với nó. Đây là cấp độ thứ nhất.

Cấp độ số 2 còn tệ hơn rất nhiều. Cách đây không lâu khi nói chuyện với giám đốc ngành thực phẩm, mỗi lần nhân viên bị nhắc nhở update thông tin lên mạng xã hội để làm truyền thông thì các bạn xoay cái nhãn qua chỗ khác để không ai biết mình đang làm cho công ty nào.

Mà có phải là sản phẩm tệ đâu, đích thân trải nghiệm nên tui chắc chắn rằng đồ của công ty rất ổn. Anh CEO cảm thấy bị xúc phạm và muốn khóc khi kể về hiện trạng này. Có thể anh chưa biết cách làm cho mọi người cảm thấy tự hào, nhưng tệ đến mức này thì có lẽ đã tuyển sai người mất rồi.

Bạn không cần phải đam mê công ty vì nhiều yếu tố, nhưng đã làm công việc gì thì phải đam mê công việc đó.

Đam mê cái gì ư ? Hãy tự hỏi bản thân mình xem mình có thể lải nhải về chủ đề nào suốt cả ngày, cả đêm, bất kể lễ Tết mà không ngán. Đó chính xác là thứ bạn sẽ làm, và khi làm với đam mê bạn sẽ không bao giờ phải có cảm giác “Đang làm việc”.

Hãy liên tục cho người ta biết bạn đam mê cái gì, kiên trì cái gì và làm tốt điều đó ra sao. Đến một lúc nào đó, người ta sẽ mời bạn về làm việc. Vậy nên:

  • Hãy chọn đúng thứ đam mê mà làm.
  • Hoặc là tìm tòi thật kỹ ngành nghề, sản phẩm và dịch vụ của công ty để có thể đam mê cái đã chọn. Hãy tự trọng vì người ta trả lương cho bạn không phải để bạn về làm việc với kiểu không có gì đam mê hết. Nếu không thích thì đừng làm, chẳng ai nói gì. Còn đã nhận thì làm đến nơi đến chốn.

Tăng khả năng chọn đúng ứng viên sales & marketing nhờ coi fb, linked in của ứng viên ?

Cái CV màu mè, theo form mẫu gần như đã trở thành cái chán ngắt, được tô vẽ thêm mắm dặm muối rồi. Những liệt kê trên đó chỉ để coi cho vui, coi thử ứng viên trong ngành mấy năm rồi chứ chẳng có gì thể hiện rõ năng lực hết.

Để đảm bảo chọn đúng ứng viên hay không hãy search Fb và Linked in của họ coi thử tần suất họ nói về công việc đang làm, nói về sản phẩm và dịch vụ bao nhiêu là biết ngay ứng viên có đam mê hay không ngay. Đó mới là thước đo chính xác.

Tui quen biết em Thuý Kim 21 tuổi trên fb. Nhìn vào tần suất đăng bài, nhìn vào mức độ lải nhải về công việc em gái này đang làm là đủ biết em đam mê với công việc như thế nào. Bất kể lễ tết, bất kể đang đi chơi, bất kể ngày đêm, bất kể bị hack fb,….em đều tranh thủ từng giây, từng phút một để nói đến sản phẩm và dịch vụ của mình.

Follow đi rồi sẽ thấy Tui không hề nói quá một chút nào về em. Không hề ngạc nhiên khi em bán dịch vụ có giá rất cao mà đắt như tôm tươi. Mỗi lần làm đẹp tới mấy chục triệu chứ ít gì mà khách hàng tìm tới liên tục.

Đam mê là phải như thế, làm Sales là phải như thế. Cần gì phải học hỏi ở đâu xa về thái độ làm việc, cần gì phải lấy tấm gương nào to tát, cần gì phải bằng cấp sáng chói.

Cuối năm là thời gian nghỉ ngơi, là thời gian thư giãn mà phải nói nhiều về thái độ làm việc cũng mệt lắm.

Nhưng phải nói thôi, nói vì đam mê chứ tiền bạc gì tầm này nữa.

Các sếp coi đứa nào đang làm việc xìu xìu ểnh ểnh thì share cho đọc, đọc xong mà không thay đổi nữa thì tiễn lên đường cho đỡ tốn cơm. Thật.

Chia sẻ của nguyễn thanh phong từ Phát Triển Doanh Nghiệp Việt

Bài viết này có hữu ích với bạn không?

Click vào một ngôi sao để đánh giá bài biết!

Đánh giá trung bình 0 / 5. Số phiếu: 0

Không có phiếu bầu cho đến nay! Hãy là người đầu tiên đánh giá bài này.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bài viết có 0 bình luận
THÔNG TIN NGƯỜI GỬIĐóng (x)

Bài Hay Nên Đọc

Bài Mới Xuất Sắc

Case Study Mùa Dịch: Bán Hết 500kg Cua Trong 1 Ngày

Đây là một case study khá thú vị với mình trong mùa dịch, chưa dừng việc bán hết 500kg cua mà những ngày tiếp theo...

Seeding Facebook – Hiệu Ứng Đám Đông Không Bao Giờ Đi Sau Thời Đại

Mình làm chuyên về dịch vụ seeding từ lúc mà seeding còn chưa biết đến nhiều bị. Thậm chí anh chị em đánh đồng vào...

Cổ Phiếu Bất Động Sản Có Phải Là Những Tài Sản Bất Động Thời Gian Tới?

Trước khi tìm hiểu dòng cổ phiếu BĐS có tiếp tục là dòng cổ phiếu đáng đầu tư cho năm 2021-2022. Chúng ta cùng nhìn...

Hạng mục đầu tư – Tại Sao Stocks Có Thể Đánh Bại Bonds Hay Gold?

Đầu tư có thể được hiểu là việc từ bỏ nhu cầu tiêu tiền ở thời điểm hiện tại của bản thân mình, chuyển số...

Ma Trận BCG Là Gì?

Được tạo bởi Boston Consulting Group, ma trận Boston – còn được gọi là ma trận BCG hoặc ma trận tăng trưởng – cung cấp...

Ngày Kép 5.5 Thì Làm Gì Để Nhiều Đơn Hàng?

Trước tiên, shop cần tối ưu lại trang chủ của shop, banner, hình ảnh sản phẩm và nội dung mô tả của các sản phẩm...