Trong chuyện nhân sự, có đến 3 tầng chuyên môn: Bình thường, giỏi, xuất sắc.
- Bình thường: Thuận mua vừa bán, đáp ứng đầu mục công việc thì ok, không thì chia tay. Nhìn chung đào tạo cũng dễ dàng, việc không khó nên cũng không khan hiếm.
- Giỏi và dễ dùng: Nghĩa là được việc khó, qui mô lớn và thái độ tốt. Phân khúc này cạnh tranh khốc liệt, tuy nhiên với một chút may mắn, người ta vẫn có thể giải quyết được bằng Tiền + xyz + tầm nhìn.
- Xuất sắc: Có thể cứu vãn một cơ đồ, 1 sự vụ tưởng vất đi hoặc nâng được doanh nghiệp lên một tầm mới, hay giải một bài toán từ lâu chưa ai làm được đang tồn đọng.
Loại này, xài được chuyên môn của họ cho những việc của mình là gần như không thể.
- Tầm nhìn: họ không cần mình… cho họ.
- Công việc: người loại này làm sao mà… đang rảnh được?
- Tiền họ không thiếu, cổ phần họ không thèm vì họ tự làm được hết.
Khốn nỗi trong công việc, có rất nhiều chuyên môn, nhiều giai đoạn chỉ có những người xuất sắc mới làm nổi. (Tổng Thống còn thay được nghĩa là có nhiều Tổng Thống hem cóa giỏi. Không dùng lập luận này được nha)
Mà cái khó nhất trong sử dụng nhân tài, Xuất Sắc chỉ là điều kiện cần, Phù Hợp mới khó kiếm.
Ví dụ: 1 cái app tuyệt vời đến mấy bỏ vào 1 cái Hệ Điều Hành không tương thích thì cũng như không.
Loại người này, nếu bạn dùng cách Tuyển Dụng, dù bạn đem cái chính sách nào ra cũng cầm chắc thất bại.
P/s: Thường thì mình chân thành nhờ họ chia thời gian để giúp mình. (Dĩ nhiên tìm mọi cách gửi quyền lợi cho họ). Thường thì mình đều nhờ được.
Người xuất sắc, họ cần những ca khó để thách thức bản thân. Người xuất sắc, họ thích giúp đỡ người khác bằng chuyên môn của họ.
Dụng Nhân? Phải hơn cả dụng mộc.