Mục lục
“Trước sau gì rồi chúng ta cũng phải trở thành số 1 thôi. Vậy nên hãy lựa chọn khôn ngoan ngay từ đầu”.
Đó là lời tui muốn nói với chính tui ở quá khứ (cách đây chừng 5 năm khi khởi nghiệp). Giờ tui thấy rất rất nhiều anh chị em cũng giống như tui ở khi ấy, lúc mới bắt đầu. Cứ loay hoay.
Loay hoay tìm cách sửa những thứ mình “vô tình” làm sai ngay từ lúc bắt đầu.
Những cái sai này thường đến từ sự hồ hởi, hào hứng đến mức nóng vội hoặc từ chính tình yêu sản phẩm quá mức của chúng ta.
Và rồi chúng ta đều rơi vào chiếc bẫy: “Chắc được mà, không sao đâu”
Xong rồi phần đa là thất bại, tệ hơn là nợ nần. Rồi mất lòng tin ở bản thân và chính sản phẩm của mình.
(Phải mà kinh doanh như cờ tỷ phú, chơi thua cho xóa hết làm lại thì đời dễ thương biết mấy)
Sự thực, chúng ta (tui và các anh chị em) thua không phải vì sản phẩm mình không đủ tốt. Ai làm ra đứa con tinh thần mình cũng chăm chút, cũng hết lòng hết á.
Mà bản chất là chúng ta thua do lựa chọn sai ngay từ đầu.
(Do tình yêu làm mờ lý trí, phim nào cũng thế mà huhu)
Muốn thắng, phải là số 1
Khi bắt đầu lúc nào cũng vậy, các anh chị em cứ kiếm chỗ nào mà đông đúc, buôn bán nhộn nhịp mà phi vào. Với suy nghĩ là “buôn có bạn, bán có phường”.
Nhưng mà không phải như vậy đâu, nó không có đúng trong mọi trường hợp đâu.
Trừ khi nào quán các anh chị nổi bật hơn hẳn, sở hữu một cái gì đó hơn hẳn như món ăn, hay không gian, hay vị trí, hay là giá… thì mới có cơ hội. Chỉ là cơ hội thôi nghe, hông phải là thắng chắc đâu nghe.
Còn không thì cửa thua vẫn rộng mở.
Bởi vì sao?
Tại vì ở cái chỗ mình mở quán á, mọi thứ vẫn bình thường, trái đất vẫn xoay trước khi chúng ta xuất hiện. Thế nên:
“Việc quái gì mình phải thay đổi chỗ ăn, chỗ nhậu nhỉ?”
Khách ăn ở đâu thì cũng vẫn ăn ở đó, trừ khi nào đông quá không có chỗ ngồi chắc mới lân lê qua những quán mới, đi ngang vắng tanh không bàn khách.
(Nghe thôi thấy ghê ghê rồi, ai dám dzô ăn đúng không?)
Vậy phải làm sao?
Chỉ có một cách duy nhất, đó là trở thành số một.
Số một ở cái khu đông đúc đó.
(Nghe rất khó đúng không, người đến sau muốn trở thành số 1 trong một rừng người đã tồn tại lâu năm?)
Không phải khó mà là quá khó, siêu siêu khó luôn.
Tại sao mọi người biết không?
Tại vì khách hàng có sự so sánh, họ sẽ so sánh chúng ta với những người xung quanh. Nên nếu không xuất sắc hơn hẳn thì không ăn thua đâu.
Để chiến thắng trong đám đông đó ta cần trở thành số 1, không cần phải là số 1 ở tất cả nhưng phải là số 1 ở những cái nào mà khách hàng quan tâm. Và phải là số 1 tuyệt đối.
(Tức là nếu so sánh là mình auto-win luôn á)
SỐ 1 VỀ GIÁ:
Giá rẻ hơn hẳn hoặc cùng giá nhưng cái gì cũng nhiều, cũng to hơn, bự hơn. Cách làm này dễ gây chú ý nhưng không có lợi về dài hạn vì tự cắt vào lợi nhuận của mình.
SỐ 1 VỀ NGON:
Cái này càng vô định hơn, vì làm gì có ngon nhất. Người hợp, người không hợp. Nên chọn cái này là cực kỳ rủi ro. Nếu thắng thì thắng lắm, mà nếu thua thì cũng nhanh lắm.
(Kinh nghiệm thấy phần đa chọn cái này, và giờ…đổi nghề hết rồi)
SỐ 1 VỀ PHỤC VỤ:
Cái này thì có thể rất tốt nhưng khó dùng để kéo khách hàng mới. Quán nào cũng ra rả là phục vụ tốt nhưng mà quán mới không có khách hàng mới thì lấy đâu ra mà tốt với không.
Cũng toang sớm. Không ổn đâu hoàng thượng.
SỐ 1 VỀ ĐỘC LẠ:
Cái này thì ngược lại với cái trên. Độc lạ sẽ rất dễ kéo khách hàng đến thử nhưng nếu đồ ăn và dịch vụ quá bèo thì khách cũng không quay trở lại.
Và để tạo ra sự độc lạ cũng không hề dễ.
Nói cho đã, vậy giải pháp là gì? Làm sao để trở thành số một đây tui ơi?
Bình tĩnh, từ từ khoai nó mới nhừ.
Có 2 cách để trở thành số một…
Bán hàng mới, cho người đã cũ
Đừng thấy người ta mở quán lẩu đông quá mà ham, cũng mở quán lẩu. Thay vì vậy sao mình không nghiên cứu kỹ khách hàng coi họ là nhóm nào rồi lựa chọn sản phẩm bán cho họ sau?
Đầu tiên là “Bán cho ai?”,
Sau mới đến “Bán cái gì?”
Nếu khu vực các anh chị em chọn đang là khu bán lẩu, tức là người ta hay đi ăn nhóm thì cần phân tích lại là khách này là từ nhiều nơi khác đến (để ăn uống tụ họp) hay là khách khu dân sinh (sinh sống gần đó).
TẠI SAO LẠI VẬY?
Vì 2 cái nhu cầu này nó khác nhau. Ví dụ:
Nếu là khách ăn uống tụ họp, thì ngoài lẩu ra còn có thể bán cái gì? Cái gì mà người ta có thể ăn uống, tụ họp, nói chuyện được? Buffet, hay nướng, hay cái gì?
Người ta đến người ta ăn lẩu miết cũng muốn lâu lâu đổi gió. Thì đó chính là cơ hội của mình.
Ở đây cần phải nhìn nhận rõ ràng là mình không chỉ bán đồ ăn mà là mình đang bán cả sự vui vẻ khi tụ họp, nói chuyện nữa.
Nếu đó là khách hàng dân sinh, tức là nhu cầu chính người ta là ăn uống. Thế thì bán cái gì lạ, mà phù hợp với người ta thì sẽ được?
(Nên chọn những món nào mà người ở khu khác gần đó cũng đã thích rồi thì ít rủi ro hơn)
Không là phở thì là bún bò, là cơm tấm, là hủ tiếu hay là gì được?
Bán cái gì thì anh chị em mình tự nghĩ hén, mỗi người mỗi khu mỗi độ am hiểu mà.
Nhưng mà tiêu chí mình sẽ lựa chọn những cái nào mà nó MỚI nhưng vẫn đáp ứng được đúng NHU CẦU của khách hàng khu vực đó hiện tại.
Và vì sản phẩm mới nên mình sẽ không bị so sánh, mình là số một rồi. Lúc này chỉ cần tập trung vào chuyện:
“Làm thế nào để gây chú ý và khiến khách hàng đến thử?”
Thì bài toán được giải rồi.
(Như thế nào thì tham gia khóa học của tui tháng 10 nha. Mà tui cũng chia sẻ ở nhiều bài trước rồi. Hehe)
Còn không chúng ta có thể thử cách thứ 2…
Bán hàng cũ cho khách hàng mới
Cách này thì cực đơn giản. Dễ chơi, dễ trúng thưởng. Chỉ có điều là mất công, mất sức thôi.
Đó là đi tìm những thị trường mới, những khu dân cư mới, những trục đường mới, những vị trí mới.
Với cách làm này, chúng ta không cần phải sở hữu một sản phẩm độc lạ hoặc quá xuất sắc.
Các anh chị em đơn giản chỉ là tìm được những thị trường mới và chiếm lĩnh nó càng nhanh càng tốt thôi.
Hình dung nó đơn giản giống như là mình mang sản phẩm hiện đại của nước ngoài về bán ở VN vậy đó.
Giống mấy nước lớn mang sản phẩm sang xịn mịn qua bán ở những nước đang phát triển (như chúng ta).
Thì giờ mình mang những sản phẩm đã được kiểm chứng về bán ở những thị trường nhỏ hơn, nhưng sản phẩm này mới, chưa xuất hiện ở đó.
Đây có thể là những khu dân cư mới của những thành phố bự.
Đây có thể là trung tâm thị trấn.
Đây có thể là tỉnh lẻ.
Lợi thế lớn nhất của cách làm này chính là giảm thiểu sự cạnh tranh, giảm thiểu rủi ro.
Cứ hình dung món ngon nào đang hót ở Hà Nội hay Sài Gòn mà dưới quê nhà tỉnh lẻ cũng có bán là dân chúng đổ xô nhau đi thử kinh lắm.
Cái này thực tế chứng minh nhiều rồi, tui hông cần nói lại nữa hén.
Chốt lại
Cả tui và các anh chị em đều là những người đi sau, đến muộn trong ngành kinh doanh này và chắc chắn là muốn chiến thắng chúng ta cần phải làm khác đi rồi.
Và cách tốt nhất chính là trở thành số 1 một cách khôn ngoan.
Có thể bằng cách bán sản phẩm MỚI cho một thị trường có sẵn, đã cũ
Hoặc có thể bằng cách bán sản phẩm CŨ cho một thị trường mới, chưa có đối thủ khai thác.
Nhưng dù có bằng cách nào thì chúng ta vẫn phải đưa ra sự lựa chọn ngay từ đầu.
Đừng để sai rồi mới sửa, khi đó đôi lúc không còn kịp nữa.
Đừng để sự hồ hởi và hương phấn lúc bắt đầu nhấn chìm đứa con tinh thần bạn một cách từ từ và êm ái.
Hãy tỉnh táo,
Và lựa chọn trở thành số 1.
Tui đã mất nhiều năm và nhiều tiền để nhận ra được sai lầm của mình, và thiệt là may mắn khi mọi thứ còn có cách để chuyển dịch.
Chia sẻ của Thông Phan