Có những thứ tưởng như thấp nhưng lại là cao. Ngược lại có những thứ tưởng là cao nhưng lại là thấp. Biết khen nhân viên, thuộc cấp của mình giỏi hơn mình trước mặt người khác tính ra là cao chứ không phải thấp.
Vì nhân viên đã giỏi như vậy thì sếp chắc còn giỏi hơn. Không giỏi về chuyên môn thì cũng phải giỏi về quản trị, về thuật sử dụng con người. Coi vậy mà lời chê hình như được nghe nhiều hơn là lời khen.
Biết nhìn sếp cũ hay biết công khai xác nhận đây là sếp của mình, đây là người mà mình đã từng làm việc dưới trướng đây, nhất là bây giờ có vẻ như mình đã qua mặt rồi – tưởng là làm cho mình thấp hơn nhưng không hẳn như vậy.
Ngược lại nó làm cho mình cao hơn hẳn, vì nó cho thấy mình đã tiến bộ vượt bực như thế nào, chưa kể còn là người có trước có sau, có tình có nghĩa. Thầy một ngày cũng là thầy, sếp một ngày cũng là sếp. Vậy mà cũng có không ít người gặp lại sếp cũ là quăng luôn cục lơ, xoá sạch dấu vết.
Tương tự, mấy cái job thấp lè tè trước đây tưởng là thấp nhưng đúng ra càng thấp có khi lại càng hay, vì đâu dễ gì mình có được những kinh nghiệm “có số má” như vậy. Nhất là khi đã có chút thành công, có dịp tốt là nên đem ra khoe thay vì đi dấu nhẹm.
Nhớ hồi đó có nhà báo kỳ cựu phỏng vấn và viết một bài dài về một tân vô địch môn quần vợt của Việt Nam, trong đó có đề cập là anh ta phát xuất từ một đứa trẻ nghèo phải đi lượm banh trên sân để kiếm sống và để làm quen với môn thể thao được cho là chỉ dành cho người có tiền một thời.
Vậy mà nghe nói anh ta cự nự nhà báo dữ lắm, là tại sao đi kể ra quá khứ khốn khó của anh, là làm hư hình ảnh của một nhà vô địch. Cũng lạ, thành công từ nghèo khó mới hay chứ, còn thành công từ sự giàu sang đầy đủ thì ai nói làm gì.
Tất cả suy cho cùng cũng là từ nhận thức mà thôi. Nhận thức đúng, nhận thức khôn ngoan giúp con người ta đi đúng hướng, hành xử đúng, và khai thác triệt để hết tiềm năng của mình. Tiềm năng rộng lớn bao la, biết đâu đoạt được chức vô địch Viejt Nam cũng mới chỉ đi đến một điểm trên con đường tiềm năng đúng ra còn dài hun hút của mình.
Người Nhật chung chung có nhiều nhận thức rất khác với mọi sắc tộc xung quanh, nên họ làm được nhiều điều rất hay. Nhiều khi cúi người xuống chào hỏi nhưng chưa chắc là thấp.
Nhớ hoài lần qua Nhật đàm phán với tập đoàn 7&I Food System để mở rộng thêm chi nhánh các tiệm phở nhượng quyền tại đây. Công ty họ lớn hơn công ty mình gấp trăm lần mà hôm đó cả ban giám đốc ra tận cổng đứng đón chào đoàn Việt Nam.
Ấn tượng về tính trọng thị, nghiêm túc, chu đáo của đối tác Nhật xuyên suốt chuyến đi ở mãi trong tôi. Tính ra là họ quá khôn ngoan vì những cử chỉ đó không hề làm cho họ thấp đi mà chỉ có làm cho họ cao hơn, trơn tru hơn trong các công việc hợp tác làm ăn.
Vậy mới là cao thủ võ lâm, võ công càng cao cường thì bên ngoài càng tỏ ra nhún nhường, khiêm tốn.
Chia sẻ của Ly Qui Trung