Tuyển Việt Nam thắng tuyển UAE tối qua. Tiến Linh ghi bàn từ một cự lý khá xa. Một cú sút như trái phá, vượt qua tầm với của thủ môn, bóng rơi gọn vào lưới. Bàn thắng tuyệt vời này, đến danh thủ thế giới cũng không dễ làm được. Tiến Linh rất đáng khen vì đã lập công rất lớn.
Nhưng nhiều cầu thủ khác cũng cần được nhắc tên. Tuấn Anh với sự chững chạc, vững vàng ở tuyến giữa. Văn Hậu nhiều lần vô hiệu hóa những cầu thủ cao to của đối phương trong những pha tranh chấp bóng bổng. Hùng Dũng mạnh mẽ, Trọng Hoàng lên công, về thủ như con thoi. Rồi Quang Hải, Quế ngọc Hải, Duy Mạnh, Văn Toàn, Văn Lâm… Tất cả đều đã chơi một trận xuất sắc.
Đặc biệt, Công Phượng vào sân rất muộn, và nếu nhìn những gì bạn thể hiện trên sân, có thể nhiều người không mấy ấn tượng. Bạn vẽ vời nhiều quá, nhưng dứt điểm thì trớt quớt. Bạn lừa hàng loạt cầu thủ đối phương, nhưng đồng thời cũng lừa luôn đồng đội, vì đồng đội cũng không đoán được ý đồ của bạn, không biết là bạn sẽ chuyền hay sút thẳng. Bạn lừa cả mấy vạn khán giả trên sân và hàng triệu khán giả truyền hình…
Có thể nhiều người thất vọng với màn trình diễn hơi màu mè và kém hiệu quả của Công Phượng. Riêng tôi, tôi thấy người như Công Phương đóng góp rất nhiều vào việc thay đổi cục diện trận đấu. Bạn hút hàng loạt cầu thủ đối phương chạy theo. Bạn làm rối loạn hàng phòng ngự đối thủ. Bạn làm cho thủ môn đội bạn không biết đâu mà lần.
Và chỉ cần một cầu thủ của đối phương thiếu thận trọng, làm cho Công Phượng ngã trong vòng cấm, lập tức cái kết đau khổ sẽ đến với họ. Trận tối qua, sau một loạt “cú lừa ngoạn mục”, làm cho chính tôi cũng không hiểu cậu ấy đang làm trò gì, một đường chuyền lắt léo và bất ngờ của Công Phượng đã đặt quả bóng vào cái chân trái huyền thoại của Quang Hải. Nếu Quang Hải không đá chệch cột dọc ra ngoài, mà ghi bàn quả ấy, công lao của Công Phượng khó có thể phủ nhận.
Bạn thấy đấy, một cầu thủ ra sân không nhất thiết phải ghi bàn. Cũng không nhất thiết phải làm điều gì nổi trội. Họ cứ việc đóng góp thầm lặng, cứ thầm lặng gây khó cho đối phương, thầm lặng tạo điều kiện tốt nhất cho đồng đội thể hiện.
Chỉ chừng ấy thôi cũng đủ để đáng được ghi nhận và đáng được tuyên dương. Hôm qua, các cầu thủ đều đã làm tốt, và rất tốt. Chúng ta càng tự tin hơn khi sở hữu trong tay những cầu thủ như thế.
Quay về với chủ đề quản lý doanh nghiệp. Là doanh chủ, doanh nhân, cấp quản lý, bạn đừng chỉ chằm chằm đánh giá cao những người “trực tiếp ghi bàn”, tức những người trực tiếp tạo ra doanh số. Không có những nhân viên khác (marketing, kế toán, nhân sự, sản xuất, cung ứng, hành chánh, bảo vệ, lễ tân…) hỗ trợ, đội ngũ sales sẽ không thể bán được hàng.
Một quy trình bán hàng chuyên nghiệp không chỉ có bộ phận bán hàng tham gia, mà có rất nhiều người khác, thuộc các bộ phận khác, phục vụ ở các khâu khác. Hãy đừng quên điều đó! Đó là lý do, tôi luôn kêu gọi các công ty hãy cử tất cả quản lý các phòng ban tham gia học bán hàng và marketing, chứ không nên chỉ cử những người thuộc 2 phòng sales và marketing.
Trong bóng đá, không quan trọng ai là người ghi bàn, quan trọng là QUY TRÌNH DẪN TỚI BÀN THẮNG. Ông Park hiểu rất rõ điều này, và điều binh khiển tướng theo triết lý này. Tôi cũng thấm nhuần triết lý bán hàng này từ hàng chục năm qua. Không quan trọng ai bán được hàng, quan trọng là QUY TRÌNH DẪN ĐẾN DOANH SỐ.
Chia sẻ của Long Nguyen Huu