Bài này thực ra không nằm trong list các bài mình sẽ đăng, nhưng nó được viết vào đúng dịp cuối năm nên thôi đưa nó lên trước cho hợp không khí. Mình đã gặp “rủi ro” trong cái “xui xẻo”.
Thường thì vào những ngày cuối cùng của 1 năm, mình sẽ dành từ 1-2 ngày để đánh giá lại xem năm qua mình đã làm được những gì và những mục tiêu cho năm kế tiếp.
Lần này cũng không ngoại lệ. Và, đối với mình, đây là năm thực sự đặc biệt.
Bởi vì, có quá nhiều chuyện xảy ra đã làm thay đổi hoàn toàn con người mình, công việc của mình.
Tích cực có, tiêu cực cũng có.
Một số lĩnh vực mình làm đang cho kết quả một cách ngon lành nay phải dừng lại hẳn.
Một số lĩnh vực mà trước kia mình sẽ không nghĩ là mình sẽ làm đến nó thì nay lại là nguồn mang đến doanh thu chính cho mình.
Ai cũng biết, năm nay tiêu điểm là đại dịch.
Và có một khoảng thời gian mình ở nhà cả tháng trời chỉ để…cách ly.
Thu nhập ở các nguồn trước đây tạm thời không còn.
Nhưng đây lại chính là tháng mình tập trung cho shop của mình trên sàn và nhờ điều này đã mang lại cho mình doanh số ổn định.
Bởi vì, cũng nhiều người bị cách ly giống như mình nên đẩy nhu cầu mua sắm online tăng cao.
Và chính nhờ thời gian ở nhà này, mình vừa học, vừa làm online nên nguồn thu nhập từ đó cũng thay đổi theo.
Đến bây giờ, sàn Thương mại Điện Tử chính là nơi mang lại doanh số cao nhất cho mình.
Điều mà trước đây mình đã bỏ rơi nó, vì nghĩ …chưa phải lúc.
Mình thấy nhiều người xung quanh, họ cũng ở nhà và luôn than thở về việc dịch bệnh đã lấy đi công việc và nguồn doanh thu của họ.
Nhưng, họ chỉ than thôi.
Chứ mình chưa thấy họ có hành động gì để cải thiện nó.
Đại dịch ảnh hưởng đến mình, đó là điều chắc chắn.
Mình có thể tránh được nó không? Không.
Nhưng mình có thể làm gì để thích nghi với nó không? Câu trả lời là có.
Một việc rủi sẽ còn kèm thêm một cái xui nếu bạn không chịu thích nghi.
Trong trường hợp này, cái rủi là đại dịch.
Còn cái xui chính là sự không chuẩn bị của bản thân.
Bởi vì, có những thứ xảy ra, mình không thể tránh khỏi nó được.
Nhưng mình hoàn toàn có thể học cách thích nghi mà.
Và bạn biết không, có rất nhiều ngành mất đi và cũng có rất nhiều ngành mới hình thành và phát triển sau đại dịch.
Mình không biết dịch sẽ còn kéo dài bao lâu, nhưng mình biết chắc, nếu mình không thích nghi với những việc nằm ngoài khả năng kiểm soát của bản thân thì chắc chắn mình sẽ lao đao.
Bởi vậy, khi có chuyện xảy ra ngoài tầm kiểm soát, mình sẽ tự đặt câu hỏi:
“Mình sẽ làm gì để thay đổi nó đây?”
Vì mình biết, nếu mình không thích nghi, trong cái rủi chắc chắn còn kèm thêm một…cái xui.
Chia sẻ của Lê Tấn Nghĩa