Mục lục
Tôi thường xuyên được các bạn tìm đến để trao đổi chủ đề này. Và dưới đây là ghi chép về một trong những cuộc đối thoại như thế.
“Em muốn bỏ học để startup”
Bạn (đang du học cử nhân quản trị): Em muốn bỏ học để làm startup. Việc thi cử giấy vở khiến em chán nản.
Tôi: Nếu em muốn startup chỉ vì chán bút vở thì có lẽ nên xem lại. Nếu chán việc làm bài vở mà bỏ học, thì sau này em cũng dễ bỏ cuộc với những thứ khác thôi, bao gồm cả startup đó.
Chán học không phải là lý do để khởi nghiệp. Em chỉ nên khởi nghiệp khi có một ‘better reason’. Nếu không, hãy tập trung học tốt bằng quản trị. Sau này khởi nghiệp, thì kiến thức nền tảng vững chắc về quản trị là rất hữu dụng và cần thiết.
Bạn: Việc học xong bằng cử nhân em sẽ thực hiện, nhưng vẫn sẽ khởi nghiệp.
Tôi: Nếu vậy em hãy coi tấm bằng cử nhân quản trị, mà chính xác hơn là những kiến thức thu được, là một phần không tách rời của dự án startup định làm. Và như vậy trong phân tích SWOT cho dự án này, việc tấm bằng quản trị sẽ nằm ở ô S (điểm mạnh), hay ô W (điểm yếu) hoàn toàn phụ thuộc vào thái độ của em, và sẽ tạo ra sự khác biệt đáng kể cho tính khả thi của dự án.
Nói cụ thể hơn nhé, nếu em tiếp tục học và hoàn thành (xuất sắc), thì nó sẽ là một “strength”: Được đào tạo bài bản và có kiến thức sâu rộng về quản trị kinh doanh.
Ngược lại nếu bỏ ngang, thì nó sẽ là 2 weaknesses:
- Thiếu kiến thức về quản trị kinh doanh;
- Thiếu kiên trì, quyết tâm (Từng bỏ học giữa chừng vì chán bài vở).
Muốn là S hay là W, đều do em tự quyết định.
Em: Vẫn còn khó quyết định quá.
Tôi: Hãy tập trung làm tốt việc đang làm, đừng vội “bỏ hình” (học cử nhân quản trị) để “bắt bóng” (làm startup). Tập trung vào hiện tại, cho hiện tại và chỉ hiện tại mà thôi. Có như vậy em mới hoàn thành xuất sắc việc học, khai thác tối đa những kiến thức được dạy, những thứ mà tôi tin về dài hạn rất có ý ích cho sự nghiệp startup em đang hướng tới.
Bạn: Tưởng các vị có câu cửa miệng tầm nhìn xa ngàn dặm chứ.
Tôi: Tầm nhìn không phải là hành động nhìn. Ví dụ ta đang lái xe đi trên đường, thì cuối đường, nơi ta muốn đến, chính là tầm nhìn. Tầm nhìn hướng ta đi và tầm nhìn là hình ảnh của ta khi về đích (=cuối cùng ta muốn trở thành như thế nào).
Tuy tầm nhìn ở cuối đường, điều này không có nghĩa là mắt phải luôn để ở đó. Trái lại, trên từng chặng đường ta phải tập trung tối đa tinh lực và tâm trí vào tay ga, chân phanh, cũng như mọi chướng ngại vật xung quanh. Tức là phải tập trung tối đa cho hiện tại.
Bạn lái xe mà cứ mơ màng để mắt ở tít đằng xa, không tập trung cho hiện tại thì cơ hội để về đích là gần như không có (rất có thể bị đụng xe, té xe bất cứ lúc nào).
Làm việc gì cũng phải tập trung hoàn toàn cho việc đó, thậm chí phải sống trong việc đó, ăn ngủ với nó. Học cũng vậy. Khởi nghiệp cũng vậy. Đó chính là khái niệm về sự hành động “tỉnh thức”
Và cứ thế câu chuyện tiếp tục diễn tiến…
Chia sẻ của Anh Tuan Nguyen