Các bạn đã bao giờ viết một bài viết, làm một audio, một video, một sản phẩm, làm một báo cáo để rồi bị chê bai thậm tệ.
Những lúc vậy cảm thấy tệ nhỉ?
Nguyên nhân có thể do thứ bạn làm chưa đáp ứng được yêu cầu ở đâu đó, cũng có thể do người nhận xét nhưng về cơ bản nó sẽ làm bạn không vui, phiền lòng và đôi khi sẽ mất tinh thần nữa…
Cảm giác sẽ càng tệ hơn khi người chê bạn là người chưa làm sản phẩm đó bao giờ… trời ơi đau điếng, có một chút không phục và thấy như bị ngu vậy.
Nhưng khoan đã, dừng lại một chút.
Về cơ bản lời chê cũng là một dạng thông tin, vấn đề là tiếp nhận và xử lý ở khúc này ra sao, chê đúng thì tất nhiên phải nghe và cảm ơn người chê rồi. Nhưng đôi khi vẫn có chỗ lời chê thật sự làm bạn thấy khó chấp nhận, tôi gọi nó là một khúc cua hơi khó trong cuộc đời.
Ở khúc cua khó khăn này tôi không thể mất bình tĩnh, hùng hổ rồi đâm vào núi được.
Bình tĩnh, hít thở rồi tìm cách thoát khỏi tâm trạng này…
Việc đầu tiên là tôi lên Google gõ ngay từ khóa “làm gì khi bị chê”
Một nồi kết quả, tôi chọn một bài viết cảm thấy muốn đọc rồi ấn vào… may quá ngay ở bài đó đã chỉ cho tôi vài cách kiểm soát và đối đầu với vấn đề… giúp tôi có thái độ tốt hơn, bình tĩnh, thư thái hơn.
Rồi chưa đã…
Tôi có nhớ có một audio tôi từng nghe đi nghe lại khá nhiều, đại loại gói gọn trong 3 chữ “quy luật 100”
Tôi mò vào nghe lại, ưm… đúng quá. Tôi thấy có thêm đồng đội, nhìn lại thứ tôi làm, đúng là có chỗ dở thật và tôi cũng mới chỉ làm tới video thứ 4 thôi, tuy kinh nghiệm tôi ít nhưng tôi sẽ tích lũy và làm nó nhiều hơn.
Rồi tối làm về mệt, tâm trạng lại chùng xuống, lại nghĩ về nó… cảm giác buồn, ngồi một mình suy nghĩ khá lâu… nhưng rồi không chịu được cảm giác đó lâu được, xỏ giày vào và lao ra ngoài chạy… hehe khúc này thì đã thiệt. Mồ hôi phải đổ mà, não phải suy nghĩ nhiều hơn… tâm trạng dần thoải mái hơn.
Rồi tôi nhớ lại trong một cuốn sách, ở mỗi câu chuyện luôn đi kèm với dòng chữ in đậm “Tôi đã quyết tâm làm đến cùng như thế nào” của một người mà tôi cũng ngưỡng mộ không kém, tôi xem lại cuốn sách và những nội dung anh ấy làm từ ngày đầu tiên tới bây giờ. Rồi tôi nhìn lại đống nội dung ít ỏi tôi có …
Hihi lúc đó tôi đã tự cười khẩy chính mình, có vậy mà đã buồn bực. DẸP ĐI!
Rồi đó, tắm rửa, nấu ăn tối và mệt rồi thì lè lưỡi ra mà đi ngủ thôi.
Hôm sau thức dậy, dường như quên hết mọi chuyện. Và tôi tự hứa lòng mình rằng sẽ làm ra sản phẩm tốt hơn.
Mặc kệ những lời chê, những lời góp ý vô tâm.
Khi đã ổn định lại được về tâm lý, sẽ có cách giải quyết sáng suốt hơn.
Thay vì tốn thời gian phản bác, tập trung tìm ra điểm có thể tối ưu.
Thay vì để cảm xúc lấn chiếm bởi những lời chê, bình tĩnh đưa ra phản hồi thông minh hơn.
Thay vì buồn vì sản phẩm làm ra không tốt, tự hứa và tìm cách làm ra sản phẩm lần tới tốt hơn.
Chia sẻ của Phạm Huy