Cách đây 1,5 tháng, tôi quyết định mình sẽ bắt đầu chia sẻ đều đặn trên trang facebook vốn mốc meo của mình.
Tôi muốn viết về những thứ mình thích, về chủ đề phụ nữ, về những cảm nhận trong cuộc sống của mình… và chỉ viết riêng cho bạn bè trên facebook (thay vì trước đấy đôi ba tháng share 1 bài đăng báo). Nhưng khi ấy, tôi không bao giờ hình dung được là mình có ngày hôm nay.
Ngày hôm nay là ngày mà dù cho chưa hề public về kế hoạch dạy viết của mình, cũng có một bạn inbox để hỏi tôi về khóa học. Và bạn chốt deal trong một nốt nhạc.
Và khi tôi nhẹ nhàng post ngắn gọn bức ảnh cùng caption tin nhắn “chốt deal”, có thêm 8 người nữa inbox/comment hỏi tôi về việc đăng kí khóa học.
Dù họ chưa biết tôi sẽ dạy gì, chất lượng khóa học ra sao, online hay offline, giá tiền thế nào, mở lớp hay chỉ là 1:1… Thậm chí nhiều trong số họ đều không từng quen, mới follow facebook tôi được vài ngày, nhưng sẵn sàng nói: “Cho tớ học với!”.
Thật tình là tôi rất vui, nhưng từ chối hầu hết vì muốn sắp xếp sau. Tôi còn nhiều công việc khác, và không muốn ôm đồm rồi bể show, nên chỉ quyết định nhận 1 bạn/tháng ở thời điểm trước Tết. Hai bạn đầu tiên áp dụng chương trình coaching này, tôi cũng đưa ra mức phí rẻ chỉ bằng 50%, vì tôi trân trọng cái duyên và sự tin tưởng mà các bạn dành cho mình.
Quay lại với nội dung tôi muốn nói ban đầu, chúng ta thường lên kế hoạch hoành tráng rằng từ 3 – 6 tháng cho đến 3-5 năm, phải đạt được cột mốc này nọ… Nhưng trong một số trường hợp giống như tôi, khi đã quá mỏi mệt thì hãy dừng lại, đừng lên kế hoạch gì cả.
Hãy chỉ suy nghĩ về những điều mình muốn làm, thay vì những con số.
Bởi tôi đang được trải nghiệm cái cảm giác làm những thứ mình thích và những điều tuyệt vời rồi sẽ tới nên muốn gửi gắm bạn điều này.
Bạn biết không, nếu bạn bắt đầu bằng niềm yêu thích, cộng với sự kiên trì và nỗ lực thì thành quả đạt được có khi còn vượt xa hơn cả những gì bạn có thể hình dung trong kế hoạch.
Nên ngày cuối năm, nếu không có hứng thú, cảm thấy chán nản, bạn không cần thiết phải ngồi làm bản tổng kết và đưa ra những dấu mốc cần đạt được trong năm tới đâu.
Thay vào đó, hãy lựa chọn ngồi xuống viết cho mình một lá thư, cảm ơn chính mình vì đã cố gắng như thế nào, đã từng buồn bã và thất vọng ra sao… Rồi hỏi xem mình muốn làm gì tới đây…
Nó không phải là mình cần đạt được mấy con số, cần trở thành người như thế nào, mà đơn giản là mình muốn làm gì, vui khi viết gì… À với một người viết, thì điều quan trọng nhất cần hỏi nữa là mình hãnh diện khi kí tên dưới những bài viết như thế nào.
Vì mình tin, khi mình đề tên, bút danh thật của mình dưới một bài viết, đó là khi mình cảm thấy hài lòng và tự hào nhất.
Ai trong chúng ta khi bước vào nghề viết mà chẳng nghĩ ra, chuẩn bị sẵn cho mình một bút danh, hình dung cái cảnh được trịnh trọng kí tên bên dưới đúng không? Và tưởng tượng cái tên đó được nhiều người biết đến, trở nên nổi tiếng.
Nhưng có lẽ thời gian lao đầu vào cơm áo gạo tiền, cày bàn phím để viết những thứ miễn cưỡng, khó chịu và đôi phần xấu hổ đã khiến chúng ta vùi mất, quên đi cái bút danh ấy rồi.
Vậy thì năm mới, chúng ta hãy mời nó trở lại với mình được không? Như một niềm tự hào vì được viết những thứ mình thích và theo cách mình muốn. Nếu không ai trả tiền cho bạn để làm điều đó, thì bạn cũng có thể tự làm trên blog/trang facebook cá nhân cơ mà…
Tiền quan trọng thật đấy, nhưng đôi khi có một bài viết khiến mình thoải mái, hài lòng được đăng trên trang cá nhân còn tuyệt vời hơn là 150k-500k tiền nhuận bút. (à, nếu hơn 500k thì chắc là đi cày tiếp đi bạn ạ, không ai book nữa thì hãy quay lại viết nhé)
Cuối cùng, một lời muốn gửi đến những cây viết trong thời khắc sắp bước sang năm 2021, là mong chúng ta hãy bắt đầu viết những điều mình thích. Đơn giản như thế thôi, nhưng mình tin là những con số và vô vàn điều tuyệt vời sẽ tìm đến! Cảm ơn bạn vì vẫn viết, viết để được viết và khiến thế giới này trở nên tốt đẹp hơn!
Chia sẻ của Lá Xanh