Những Bài Học Tôi Nhận Ra Từ Quá Trình Đi Làm – Phần 1

Ngày xưa, khi tôi làm gì đó thất bại, vì sĩ diện, nên tôi hay bị bệnh giải thích “đó là vì thế này, vì thế kia”, tôi cố giải thích để cho người khác cảm thông và đừng nghĩ mình tệ vậy.

Nhưng giờ thì mình nghĩ điều đó thật mắc cười, vì mình như thế nào thì người khác họ cũng đủ cảm nhận được rồi, giải thích chỉ là sự ngụy biện cho bản thân mình quá yếu đuối mà thôi. Bây giờ khi ra ngoài tiếp xúc với nhiều người, tôi thấy cũng khá nhiều người mắc phải lỗi này.

Ngày xưa, tôi không biết nói không, tôi hay bị bệnh nể, tôi sợ người ta buồn, nên ai nhờ gì tôi cũng ngại, thế là tôi cũng nhận, rồi cũng hứa nhiều lắm. Thậm chí có lúc, tôi bỏ công việc của mình để đi làm công việc của họ nhờ. 

Nhưng giờ, tôi nhận ra đó thực sự là một sự ngu ngốc của bản thân, khi nào cũng nể thì một ngày thiên hạ sẽ chẳng ai coi mình ra gì nữa cả, tôi bắt đầu học cách nói THẲNG, nói KHÔNG với những thứ mình thấy không hợp lý. (Đôi lúc bệnh nể cũng tái phát nhưng đỡ hơn rồi)

Ngày xưa, tôi rất tự ti, cứ hễ có rung động tình cảm với ai, tôi luôn nghĩ rằng mình không xứng đáng với người đó. Lúc đó, gặp được ai mà kiểu đẳng cấp, có tiền, có tài hơn là tôi như kiểu bị lụy họ vậy,  họ nói cái mẹ gì cũng nghe. Nhưng khi ra đời một thời gian, tôi dần nhận thức được giá trị riêng của mình hơn. 

Từ đó tôi học cách lựa chọn một người phù hợp, xứng đáng với mình thay vì mình liên tục chối bỏ và nhìn vào hạn chế của bản thân. Dù là ai thì mình cũng xứng đáng được yêu thương mà đúng không?

Ngày xưa, tôi thường hay khách sáo thái quá, ai cho gì hay giúp gì là tôi quý lắm, cảm ơn miết, rồi nhiều khi cứ cái tật đùn đẩy đi, đùn đẩy lại, ngại không dám nhận cơ. Nhưng giờ tôi nghĩ trước khi nhận của ai cái gì cũng phải suy nghĩ chứ ko phải cái gì cũng nhận bừa, nhưng nếu người quen biết đã có thật tâm thì cứ nhận và cảm ơn họ là được.

Chả phải kì kèo, áy náy hay khách sáo quá sẽ không hay và gây giảm giá trị của mình trong mắt họ, bởi vì mình có xin họ gì đâu, họ tự nguyện mà..

Ngày xưa, khi còn đi học, tôi rất ít bạn, vì tôi nhát, rụt rè, “lúa” nữa nên chả chơi được với nhiều người. Nhưng sau khi ra đời một thời gian, nhờ công việc bán hàng, tôi đã trở nên mạnh dạn, vui vẻ hơn, và đặc biệt, bây giờ tôi đã biết đùa, thế nên riết rồi quen, ra đường gặp ai tôi cũng hì răng ra cười cả, gặp người quen thì tôi hỏi han thêm. Từ đó tôi thấy ai cũng dễ gần hết chơn ấy chời.

Bài viết còn tiếp nữa nè. Mình còn nhiều tật xấu lắm, nên anh em có hóng thì nhớ theo dõi bài viết mới của mình nhé. 

Chia sẻ của Trà Thanh Ngô

Bài viết này có hữu ích với bạn không?

Click vào một ngôi sao để đánh giá bài biết!

Đánh giá trung bình 0 / 5. Số phiếu: 0

Không có phiếu bầu cho đến nay! Hãy là người đầu tiên đánh giá bài này.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bài viết có 0 bình luận
THÔNG TIN NGƯỜI GỬIĐóng (x)

Bài Hay Nên Đọc

Bài Mới Xuất Sắc

Case Study Mùa Dịch: Bán Hết 500kg Cua Trong 1 Ngày

Đây là một case study khá thú vị với mình trong mùa dịch, chưa dừng việc bán hết 500kg cua mà những ngày tiếp theo...

Seeding Facebook – Hiệu Ứng Đám Đông Không Bao Giờ Đi Sau Thời Đại

Mình làm chuyên về dịch vụ seeding từ lúc mà seeding còn chưa biết đến nhiều bị. Thậm chí anh chị em đánh đồng vào...

Cổ Phiếu Bất Động Sản Có Phải Là Những Tài Sản Bất Động Thời Gian Tới?

Trước khi tìm hiểu dòng cổ phiếu BĐS có tiếp tục là dòng cổ phiếu đáng đầu tư cho năm 2021-2022. Chúng ta cùng nhìn...

Hạng mục đầu tư – Tại Sao Stocks Có Thể Đánh Bại Bonds Hay Gold?

Đầu tư có thể được hiểu là việc từ bỏ nhu cầu tiêu tiền ở thời điểm hiện tại của bản thân mình, chuyển số...

Ma Trận BCG Là Gì?

Được tạo bởi Boston Consulting Group, ma trận Boston – còn được gọi là ma trận BCG hoặc ma trận tăng trưởng – cung cấp...

Ngày Kép 5.5 Thì Làm Gì Để Nhiều Đơn Hàng?

Trước tiên, shop cần tối ưu lại trang chủ của shop, banner, hình ảnh sản phẩm và nội dung mô tả của các sản phẩm...