Bạn sẽ thấy hình ảnh một anh chàng nhìn có vẻ lịch lãm, bảnh bao, ngồi trên 1 chiếc xe sang trọng cạnh những chồng 500 nghìn xếp ngay ngắn.
Nhưng khoan, hãy cẩn thận.
Đó chỉ là anh lái xe cùng chiếc xe của công ty, tiền của công ty vừa mới rút khỏi ngân hàng, anh mượn của kế toán ngồi kế bên để chụp ảnh thỏa mãn vài giây phút sống không thật.
hihi kế toán là tôi ^^
Bạn thử nghĩ, nếu là người có xe, ắt hẳn họ sẽ lo lái xe cẩn thận để bảo vệ bản thân và người khác, lo kiếm tiền để bảo dưỡng, làm đẹp và chi trả chi phí cho chiếc xe… Nghĩ được vậy bạn sẽ tỉnh táo hơn.
Bạn sẽ thấy hình ảnh người người đi du lịch triền miên, nhưng đừng vội ước ao, so sánh. Khoảnh khắc đó thật sự rất ít trong tổng quãng đời của một người. Có thể lúc ở giữa bầu không khí đó vì họ đã quá bế tắc và mệt mỏi với cuộc sống hiện tại rồi, đó chỉ là những giây phút, khoảnh khắc ít ỏi đẹp đẽ mà bạn thấy.
Bạn sẽ thấy những hình tượng nữ hoàng khởi nghiệp, ông Hoàng Tự Phong… họ sẽ nói về công việc làm ăn một cách lạc quan ngoài thực tế, về việc mở chuỗi, nhượng quyền, chốt đơn thần sầu … nhưng nhìn lại tình hình hiện tại thật ảm đạm, tới dịch vụ cơ bản còn sơ sài thiếu xót và trong ánh mắt của họ chẳng có một sự đảm bảo cho tương lai đó.
Bạn sẽ thấy trên bàn nhậu, đó là lúc họ cao hứng và sẽ xuất hiện những lời hứa hẹn, những lời sáo rỗng, những lời văn vẻ …và đa số sẽ không thành hiện thực.
Bạn sẽ thấy một anh chàng thi thoảng đến phòng Gym, thi thoảng đến một tiệm sách. Chụp một bức ảnh đăng lên facebook với nội dung… tôi muốn đọc hết đống tri thức này, thân hình sắp thành các kiểu múi…
Nhưng hôm sau Facebook anh ấy lại đăng ảnh đỏ mặt tía tai với nhiều cốc bia trên bàn nhậu. Nói chuyện về sức khỏe thì thấy toàn men gan, phòng Gym thì được thông báo rằng đã nghỉ vì không có bạn đi tập cùng, đau, mưa, bận!
Và anh ấy chỉ lên nổi một múi. bụng bia.
Hãy là chính mình!
Hãy thành thật!
Bạn sẽ không gặp 1 thông điệp dạng, hôm nay tôi ngủ tới 8h tỉnh rồi lại ngủ tiếp tới 9 10h vì hôm qua tôi lỡ thức khuya tới 1 2h sáng… mặt tôi bóng loáng đầy mụn vì thiếu ngủ.
Bạn sẽ không gặp một thông điệp rằng tôi có đến phòng tập nhưng đau quá, lười quá, mưa quá, không có bạn đi cùng…. nên tôi đã bỏ.
những ngày đầu theo dõi kênh này, tôi cũng đi tập và đã bỏ cuộc sau 1 tuần tới phòng tập, phí cái thẻ 1 tháng hihi nhưng sau đó tôi sẽ không kể đâu, vì giờ tôi ngon rồi kkk )
Bạn có thể trưng bày những hình ảnh đẹp của bản thân, những khoảnh khắc đẹp nhất, hạnh phúc nhất của bạn trước người khác nhưng bạn sẽ không thể lừa dối với chính bản thân bạn là cuộc sống hiện tại nó có thực sự như vậy? thơm hay chua bạn là người cảm nhận rõ nhất.
Bạn có thể giả vờ rằng bạn đang làm việc để kiếm tiền, làm việc vì tiền dẫu đó là công việc bạn không hề yêu thích… Ok tốt thôi nhưng liệu rằng ánh mắt, nét mặt của bạn có thể thực sự toát lên vẻ hạnh phúc, hào hứng khi có ai đó quan tâm về thứ bạn đang làm.
Hay đôi khi bạn vẫn than vãn về công việc, về đồng nghiệp, về sếp …?
Thực ra làm gì có công việc nào mà hoàn hảo vậy, làm gì mà chẳng mệt, chẳng khó chịu, chẳng khó khăn…. nhưng ngoài kia vẫn tồn tại công việc mà bạn hứng thú, còn kiếm ra tiền nhiều hay ít thì lại do khả năng của bạn.
Giữa một cái bạn yêu thích và kiếm ra tiền so với thứ bạn kiếm ra tiền nhưng không yêu thích, cái nào sẽ có động lực để làm tốt hơn?
Tôi đã chẳng hề nhận ra những điều đó cho tới một ngày tôi gặp những loại cảm xúc trên. Một chiều tối, sau khi hoàn thành quãng đường chạy ven Hồ Tây, tôi gặp một người nước ngoài đang ngồi suy tư trên chiếc ghế công cộng, tôi ngồi lại bắt chuyện, nói về thứ họ làm, thứ tôi làm, những trải nghiệm của họ, trải nghiệm của tôi. niềm vui thú tôi bắt gặp trên ánh mắt đó, biểu cảm hạnh phúc đó khi họ cho tôi xem về thứ họ đã làm… Kinh nghiệm sống dậy cho tôi biết ánh mắt, nét mặt đó không thể giả tạo được. Còn bạn?
Một lần nữa! hãy thành thật.
Bởi vì có một thứ không thể giả tạo được… đó là SỰ HẠNH PHÚC!
Đọc để biết vậy thôi, chứ giờ tôi bớt quan tâm về những người đó đó rồi hihi, bạn cũng đừng nhìn thế giới chỉ toàn điều tệ hại như vậy, ngoài kia vẫn có nhiều người sống thật cảm ơn các bạn đã dành thời gian đọc bài.
Chia sẻ của Phạm Huy