Mục lục
Khi bạn muốn bỏ cuộc, hãy nghĩ đến lý do bạn bắt đầu. Chà một câu nói tôi tin chắc rằng sẽ đánh thẳng vào tâm can những ai đang phân vân nên bỏ cuộc hay đi tiếp.
Nó khiến bạn do dự, bối rối trước các quyết định. Làm bạn nhớ về những ngày khó nhọc trước đó để có thể đứng ở thời điểm hiện tại.
Giống như bạn, tôi cũng từng có thời gian mệt mỏi khi phải quyết định xem nên đi tiếp hay dừng lại. Nên có lẽ cả tôi và bạn đều hiểu rằng chúng ta có chung sự gắn kết đặc biệt nào đó với thứ đang muốn từ bỏ.
Tạm gác lại chuyện sẽ quyết định ra sao. Trước hết chúng ta phải làm rõ vấn đề này.
Thứ khiến bạn bắt đầu là gì?
Đó có phải đó là sự tử tế, lòng tốt, cảm giác tự hào với những điều bạn chọn? bạn làm?
Là niềm vui khi được chọn cách sống và sống trọn vẹn với con đường đang đi dù có khó khăn, gian khổ? Dù có khác biệt chẳng giống ai? Là hạnh phúc lâu dài về sau vì chúng ta biết rằng trước mắt bản thân có thể dốt nát và chưa nhiều giá trị.
Nhưng qua thời gian, qua sự khổ luyện, qua những cố gắng chúng ta sẽ đến được cái đích tốt hơn. Là những điều tốt đẹp mà ta thực sự muốn làm cho bản thân và những người yêu quý.
Vậy thứ thực sự đang níu giữ bạn bây giờ là gì đây?
Là sự ổn định, tiền bạc, chức vị? Hay là nỗi sợ trước những khó khăn chưa xảy ra?
Để tôi khẳng định một điều. Khi bạn bắt đầu, bạn chắc chắn sẽ gặp khó khăn.
Đoán rằng thứ có thể khiến bạn đi đến vị trí bây giờ chính là sự cố gắng trước những vấn đề đó chứ không phải tiền bạc, không phải may mắn, cũng không phải thời thế hay số phận.
Tiền chỉ là công cụ giúp bạn đóng tiền học, mua thêm dụng cụ phục vụ công việc. Không có tiền thì bạn đi làm, đi vay tạm để trả. Không ai cho không bạn số tiền đó.
Thứ bạn nhận được hằng ngày lúc đó đa số toàn là những khó khăn và cách bạn giải quyết chúng chứ đâu phải tiền? Bạn cố gắng học để có kiến thức, để nâng cao trình độ trước chứ đâu thể tự nâng đầy túi tiền?
Dù bạn muốn số tiền lớn hơn cũng đâu có ai có thể trả cho bạn được? Bạn trả giá cho kiến thức trước đó chứ. Vậy nếu hiện tại, cái đích tốt hơn mà chúng ta từng hướng tới.
Nó khiến ta không hạnh phúc?
Đi ngược lại những gì chúng ta đã thực sự chọn để bắt đầu.
Từ một con người năng động, tử tế, chân thành, cầu tiến, ham học hỏi… nhưng khi ở vị trí hiện tại ta lại nhìn thấy sự ngu dốt, ích kỷ, yếu hèn trong chính bản thân.
Thì đó liệu có phải là một cái đích đúng hướng? Ta lo sợ trước những điều chưa xảy ra, để bản thân chìm trong mệt mỏi và buồn bã.
Ta tiêu cực, héo tàn từ khi nào không hay.
“Đừng sống giống như hòn đá… Giống như hòn đá… Sống không một tình yêu… sống chỉ biết thân mình… tâm hồn luôn luôn băng giá”
Vài câu hát vu vơ trong bài Tâm hồn của đá – Bức Tường. Chà!
Tôi nhận ra rằng… Khi chúng ta lựa chọn bắt đầu một thứ gì đó khác lạ, mới mẻ… kiến thức 0, tiền bạc 0, quan hệ 0. Chẳng có gì chắc chắn ngoài việc biết rằng… nếu tôi chịu học một ngày nào đó tôi sẽ trở nên tốt hơn.
Nếu xem tiền bạc là vấn đề chính, là trở ngại lớn nhất thì thành ra vô tình tôi đã để tiền bạc chi phối, đè bẹp mọi sự phát triển của một cái mầm vừa khi nó vừa mới hé.
Không có tiền mua bút, vậy là ngừng học. Kết quả mù chữ. Không có tiền mua máy quay. Vậy là ngừng thực hành, học kiến thức về quay dựng. Tương lai không có nhà làm phim nào mang tên bạn.
Công ty A không có tiền đầu tư dây chuyền hiện đại. Vậy là giám đốc đó bỏ công ty về nhà cày ruộng. Pùn!
Sự thật là các khó khăn về tiền vẫn luôn tồn tại ở mỗi cấp độ phát triển khác nhau.
Người làm thuê, người làm chủ, công ty nhỏ, công ty lớn… ai cũng đều sẽ có khó khăn. Lịch sử có khó khăn của lịch sử, hiện tại có khó khăn của hiện tại.
- Tin buồn là khó khăn sẽ không bao giờ ngừng tìm tới, bạn chỉ có thể tìm cách giải quyết chúng.
- Tin vui là mọi thứ trong cuộc sống chúng ta đều có thể tự học để thay đổi những vấn đề đó.
Vậy thì nên chọn cách đối mặt với khó khăn, với việc học, với hạnh phúc lâu dài của bản thân?
Hay sẽ chọn ra sao đây?
Phạm Huy