Thật sự bài viết này cũng như mấy bài viết trước thôi, em cũng chả cần like liết gì đâu, chỉ vì nơi này mang nặng tình cảm với em nên em viết vô đây.
Còn tim lai liết đồ thì nếu em cần thì em đăng lên tít thót của em là có tym lai cờm men chia sẻ.
Em nói v để mọi người hiểu được lòng em và tiếp nhận bài viết này một cách thoải mái nhất.
Ngồi đây viết những dòng này và nhớ lại lúc bắt đầu của mình nó khó khăn vô cùng mọi người à,mình không tin rằng mình có thể đi đến được tới thời điểm này.
Quá khó khăn cho một ước mơ cuộc đời, đến bây giờ nó đỡ hơn một chút,dễ thở hơn một chút thôi mọi người.
Thức khuya dậy sớm,thiếu thốn mọi thứ,tự học hỏi mọi thứ,gặp tại nạn khi làm,vv… Nói chung là nhiều lắm. Tất cả phải vượt qua một mình hết mọi người.
Nhớ nhất là những lúc đang quay trên cao cả 10m r rớt điện thoại xuống,rồi quay xong đăng lên chả có ai xem,chỉ duy nhất một mình mình xem,quay có một khúc mà phải quay đi quay lại cả chục lần,bù lu bù la hết….
Nhưng cuối cùng cũng có thể vượt qua được hết và đến hôm nay đã phần nào dễ thở hơn.
Em luôn nghĩ cái gì mình tự làm nên,đi lên từ chính đôi bàn chân và khối óc của mình thì nó sẽ bền vững,em luôn vui vì em làm là do em tự sáng tạo ra.
Cuối bài em chất biết nói gì với mọi người nữa,chỉ hi vọng mọi người chọn đúng con đường mình đi và kiên trì làm,tự học những gì cần thiết cho mình.
Cảm ơn mọi người và thầy đã dành 5p phút quý báu trong quỹ thời gian của mình để đọc bài viết này.
Chia sẻ của Phạm Tấn Sang