Tôi từng dẫn dắt người của mình với chủ nghĩa hoàn hảo, tôi sợ họ mắc lại những sai lầm của tôi đã trải qua. Tôi luôn cố tìm mọi cách để ngăn người của mình mắc sai lầm. Tôi sợ nhìn thấy người của mình chịu đau thương, tôi sợ tôi phải gánh những hậu quả từ những sai lầm của người khác.
Việc ngăn một ai đó mắc sai lầm giống như xé cái kén để con sâu bướm chui ra ngoài vậy. Con sâu bướm chui ra một lúc sẽ chết. Tôi cũng từng mắc quá nhiều sai lầm và thất bại, và giờ đây tôi nghĩ đó là những trải nghiệm ai cũng cần trải qua để trưởng thành.
Việc của lãnh đạo là cho người của mình lời khuyên đúng đắn nhất nhưng hãy để họ tự quyết định con đường của chính họ, đừng cố gắng giữ họ lại, cứ để họ tiến lên, bạn phải chấp nhận rằng họ có thể vấp ngã.
Là lãnh đạo việc cần làm là bạn phải có mặt đúng lúc để động viên họ đứng dậy thật nhanh để tiếp tục bước tiếp và sẵn sàng xử lý những vấn đề phát sinh.
Rút cuộc bạn thực sự cần trong tổ chức là những người có đầy đủ trải nghiệm, trưởng thành và có tư duy để gánh vác tổ chức, chứ không phải là những cỗ máy được lập trình sẵn bảo gì làm nấy. Nhưng thú thật đây là một trong những thử thách khó nhất của một người lãnh đạo phải vượt qua để dẫn dắt hiệu quả…
Chia sẻ của Nguyễn Hữu Sơn