Mục lục
Em đang kinh doanh một sản phẩm tốt, rất hot, nhu cầu lớn và là xu hướng trong tương lai. Anh tham gia đi?
Sản phẩm gì vậy em?
Sản phẩm của em đây, đây là ống hút gạo. Sản phẩm này ở bên Hàn Quốc đang sử dụng rất phổ biến, ở Việt Nam hiện tại cũng có nhiều quán café sử dụng. Đây là sản phẩm thân thiện với môi trường.
Tuyệt vời quá, sản phẩm này của em có khác biệt gì so với đối thủ và so với ống hút nhựa? Tình hình kinh doanh hiện tại thế nào em?…
Đây là sản phẩm thân thiện với môi trường, hoàn toàn không độc hại cho người dùng và chắc chắn sẽ tăng trưởng tốt trong tương lai. Đặc biệt, ống hút của em nó không bị bung, nở khi sử dụng trong nước trong vòng 30 phút.
Tiếc là bên em đã kinh doanh được 6 tháng nhưng hiện tại đang ngưng sản xuất và đang cố gắng bán cho hết hàng tồn kho.
Tại sao vậy? Anh quá bất ngờ về câu trả lời của em.
Triển vọng sản phẩm thì tốt nhưng bọn em gặp hai trở ngại:
- Quán mua vào ống hút nhựa chỉ khoảng 50 – 60đ/ ống, trong khi ống hút gạo lên tới 500 – 600đ/ ống nên khách không chuyển đổi;
- Giá thành của bọn em không thể cạnh tranh được với các ông lớn trên thị trường (ở Sa Đéc, Đồng Tháp có một làng nghề rất lớn chuyên sản xuất bột gạo để chế biến thành các sản phẩm khác từ bột gạo với hàng trăm cty, cơ sở, hộ gia đình). Hình như họ đang phá giá để lấy thị trường hay sao ấy!?
Bên em giá thành tới 75,000đ/kg (khoảng 260 ống/kg) mà đối thủ bán có 40 – 50,000đ/kg. Mặc dù bên em có nhà xưởng xây trên đất nhà mình, với lại bố của một cổ đông bên em có quan hệ lớn nên xây dựng cũng rẻ và không cần…
Vấn đề thứ nhất:
Đúng là rất khó vì các quán họ kinh doanh vì lợi nhuận.
Ví dụ mỗi ngày quán sử dụng 1,000 ống hút thì mỗi tháng hết 1,5tr tiền ống hút nhựa.
Nhưng nếu bây giờ chuyển qua ống hút gạo sẽ tốn 15tr. Chênh lệch tới 13,5tr – số tiền này có thể tương đương với tiền thuê mặt bằng hoặc tiền nuôi 2-3 nhân viên.
Như vậy quán sẽ mất lợi thế cạnh tranh, khó mở rộng quy mô, thậm chí phá sản. Phải nghĩ cách nào đó để việc sử dụng ống hút nhựa không đội chi phí quá nhiều, cỡ 1 – 2 tr trở lại thì may ra họ mới chuyển đổi, coi như là hành động vì cộng đồng.
Vấn đề thứ 2:
Anh không nghĩ là họ bán phá giá vì hai lý do:
- Các tiểu thương, cơ sở trong làng nghề họ chỉ nghĩ đơn giản là sản xuất và bán để kiếm lời, đơn nào lời đơn đó chứ họ không nghĩ xa đến mức ‘’chịu lỗ’’ hiện tại để kiếm lời trong tương lai;
- Nếu họ là doanh nghiệp có tầm chiến lược thì với quy mô doanh thu mấy chục tỷ/ năm cũng chưa dám ‘’bán lỗ’’ để lấy thị trường. Bán lỗ để lấy thị trường chỉ dành cho những ông lớn có nền tảng và tham vọng lớn kiểu như Cocacola, Pepsi, Unilever… Anh không tin làng nghề mà lại có doanh nghiệp có tầm nhìn xa đến vậy.
Bây giờ em thử nghĩ xem có cách nào để giảm giá thành không?
Bọn em đã họp rất nhiều rồi, bạn quản lý sản xuất cũng là một cổ đông. Bạn ấy nói không thể nào giảm được giá thành.
Giá bột giờ em đang mua vào bao nhiêu tiền/ kg?
15,000đ/kg anh ah.
Cái gì? Giá nguyên liệu 15,000đ/kg mà bọn em cho ra sản phẩm tới 75,000đ/kg? Em nói thật hay đùa?
Bọn em thần thánh quá, giá thành sản phẩm gấp 5 lần giá nguyên liệu.
Như vậy bọn em không chết mới lạ.
Em thử tìm hiểu các ngành khác cũng sản xuất ở công đoạn cuối như em xem chi phí sản xuất chiếm bao nhiêu % so với nguyên liệu? (chi phí sản xuất gồm tiền nhân công, điện nước, kho xưởng, khấu hao, phế phẩm), anh dám chắc nó chỉ 10-30%.
Lĩnh vực của em coi như đặc thù, anh chấp em luôn 40%.
Tức là 15,000*1.4 = 21,000đ/kg (tương đương 80 đồng/ống)
Như vậy đối thủ của em bán 40 – 50,000đ/kg không phải là bán lỗ để lấy thị trường đâu, họ đang bán siêu lợi nhuận đấy.
Em thử hỏi cái áo em đang mặc tiền vải là 100,000đ + chi phí sản xuất như của em 500,000đ nữa sẽ ra giá thành sản phẩm là 600,000đ. Vậy giá bán của cái áo đó là bao nhiêu?
Tiền nhân công, điện nước, khấu hao, phế phẩm cơ bản chỗ nào cũng giống nhau. Bên em có lợi thế ở chỗ nhà xưởng đáng lẽ ra phải rẻ hơn nữa mới đúng. Vì vậy để tồn tại và phát triển, việc ưu tiên của bọn em bây giờ là cắt giảm chi phí.
Từ ngày mai trước khi họp em mua tặng cho 4 người 4 cái kéo thật to. Nội dung chỉ tập trung vào CẮT, CẮT VÀ CẮT.
Có một số phương pháp để cắt giảm chi phí dễ làm ngay như sau:
- Ông quản lý hiện tại nếu cứ nói ‘’Không thể’’ thỉ bảo ông ấy nghỉ đi hoặc cho ngồi qua một bên
- Làm việc với đơn vị bán máy ký hợp đồng về vận hành, cầm tay chỉ việc và trả một khoản phí khi ra sản phẩm đạt số lượng và chất lượng. Tốt nhất là thương lượng với họ trả theo đầu sản phẩm.
Ví dụ mỗi sản phẩm làm ra họ được hưởng 10 đồng.
- Thứ 7, Chủ nhật các cổ đông tranh thủ làm công nhân sản xuất hàng để bán cả tuần. Việc làm này là để nắm bắt, cải tiến công việc và khỏi phải trả lương công nhân.
Với những biện pháp này khả năng cao mình sẽ kéo giá thành về cỡ 20,000đ/kg (tương đương 80đ/ ống). Với giá này khả năng cao các chủ quán sẽ chấp nhận, mặc dù giá vẫn còn hơi cao.
Từ khoảng 300đ/ ống về 80đ/ ống tại sao không? Với giá này em muốn bán 100 đồng, 150 đồng hay 200 đồng đều bán được cho số đông nhiều người. Hãy cố gắng suy nghĩ và làm hết mình, không gì là không thể.
Mình không giỏi, thậm chí ko biết gì về sản xuất. Nhưng qua buổi cafe đã thay đổi toàn diện cho bạn để tránh nguy cơ trốn nợ.
Câu chuyện hơi dài vì có nhiều vấn đề. Cảm ơn bạn đã đọc
Chia sẻ của Mai Quoc Binh từ Phát Triển Doanh Nghiệp Việt