Mục lục
Bài viết dựa trên câu chuyện của cá nhân, vào năm 2011, trong bối cảnh sắp được trường Đại học công nghiệp cho tốt nghiệp sớm (Vì nợ môn quá nhiều), và cũng lúc đó tuổi trẻ sung mãn, khát khao làm giàu tột cùng, ý chí kiên trung tôi bắt đầu lùng bùng khởi nghiệp.
Tôi già đời hơn các bạn sinh viên khác cùng lứa khi vừa ra trường bởi lẽ đã tích luỹ cho mình vài tiền án và khá nhiều tiền sự. Sự “lõi đời” của tôi cũng cao hơn bạn trẻ cùng lứa lúc đó nhiều lần và chính sự “già dặn” đó đã làm cho nhân vật Tôi trở nên cá tính, tự cao, tự đại “chỉ tay lên trời hận đời vô đối”.
Quyết chí khởi nghiệp, cùng với ông anh đáng kính và một anh bạn kỹ thuật sửa xe giàu kinh nghiệm. Bộ 3 “hoàn cảnh” y như câu chuyện lừng danh của Steven Jobs với Steve Wozniak, Steve Jobs và Ronald Wayne huyền thoại ở cái thời lập nên Apple
Ba chúng tôi có quá nhiều điểm chung, như; chung máu, chung tiền, chung xuất phát điểm, chung đam mê… nói chung là chung rất nhiều. Sau 1 cuộc họp ngắn chưa đầy 30 phút, ý tưởng sẽ phải có 1 công ty “để làm đổi thay thế giới” bắt đầu.
Vài nét bút nguệch ngoạc trong sổ, cùng một giấc mơ lớn, cùng một tinh thần khát khao đam mê, và đặc biệt là “Rất yêu khoa học” chúng tôi đã cùng nhau lập công ty để thay đổi thế giới mang tên ABC (Tên đã được thay đổi vì lý do tế nhị)
Lúc lập công ty, để oai phong lẫm liệt chúng tôi mặc dù chả hiểu gì về vốn điều lệ nhưng cũng nâng lên chục tỷ cho oai (sau đó nộp thuế môn bài thấy bà luôn). Cầm trong tay con dấu, phân chức vụ rõ oai, Card visit in cả chục hộp, 1 Chủ tịch, 1 Tổng giám đốc và 1 Giám đốc. Chỉ với 1,5 triệu, nghiễm nhiên trở thành Tổng giám đốc cầm trên tay con dấu với công ty “Chục tỷ” vốn điều lệ. Oai như cóc!
Công ty đi vào hoạt động, mấy tháng đầu tiên án binh bất động, tìm kiếm thời cơ, xây dựng nhà xưởng nuôi chí lớn. Mục đích của việc thuê đất xây xưởng lúc đó chỉ nhằm cho “Có chỗ chui ra chui vào” “Nhát ma doạ khỉ” Hù doạ đối tác, người thân” Và vài trăm triệu tiền vốn góp đã được chúng tôi ĐỐT nhanh – gọn -Lẹ. (Chúng tôi dân kỹ thuật nên việc xây dựng nhà xưởng kiểu như 1 biểu tượng của tinh thần yêu khoa học.
Hợp đồng đầu tiên
Nhà xưởng xong, đã có chỗ ủ mưu sâu kế hiểm, cả 3 chúng tôi mỗi ngày toạ cùng nhau để tìm đường “Vượt biển lớn”. với niềm tin sắt đá “Đã đi rồi sẽ đến” (Đến đâu thì chưa biết) Như một sự ngỡ ngàng, khi một nhân vật lớn trong bộ ba chúng tôi “Vấp té lụm được 1 vài bí kíp” đó là vài hợp đồng “Gia công mô hình” cho một số trường dạy nghề ô tô. Câu chuyện hấp dẫn kể từ giây phút này .
Với tổng hợp đồng trị giá 2 tỷ đồng cho lô mô hình thiết bị này, chúng tôi họp khẩn cập Hội đồng quản trị với sự có mặt đầy đủ của Chủ tịch, Tổng giám đốc, và tôi Giám đốc. Sau 72 hiệp lấy máy tính Casio Fx750 nhấn đi nhấn lại các kiểu, chúng tôi bắt đầu nhẩm thấy có lợi nhuận lên đến 20% (Tương đương 400 triệu). Suy xét thấy kèo thơm chúng tôi đồng lòng quyết định ĐÁNH.
Lao vào cùng sự hào hứng
Thiếu vật tư – Mua (Dư lần sau xài), Thiếu máy móc thiết bị gia công – Mua(Có thứ để mà làm, kể cả chưa dùng đến cũng mua,lỡ may cần đến) Thiếu người làm – Tuyển (Có nhân viên để mà sai) Thiếu tiền – Mượn (Làm xong quyết toán trả sau, lo gì) và khi trang bị đầy đủ “Súng ống đạn dược cuộc chiến chính thức bắt đầu”.
Cuộc chiến bắt đầu
Cuộc chiến số 1: Chiến nhau với chính quyền, vì dựng xưởng trong khu nhà dân, xây dựng trái phép , không có giấy phép môi trường, không có hệ thống PCCC, không có… Nói chung là cuộc chiến số 1 làm tiêu hao một phần sinh lực và cũng may mắn dành chiến thắng (Bài học rút ra được trong cuộc chiến này là phải biết 2 loại kỹ năng quan trọng đó là ăn nhậu và đưa hl)
Cuộc chiến thứ 2: Cuộc chiến với nhà cung cấp, giá báo 1 đàng hàng giao một kiểu, không kiểm soát được chất lượng vật tư đầu vào. Cuộc chiến này cũng vật vã vượt qua sau nhiều lần tranh cãi.
Cuộc chiến thứ ba: Cuộc chiến với đối tác về tiến độ, về các giai đoạn thanh toán, về cam kết ban đầu, về công nợ về chuyển giao. Cuộc chiến này lấy đi quá nhiều sức lực, kéo dài giai giẳng. Phần vì lần đầu làm chuyện ấy kinh nghiệm non nớt không đảm bảo tiến độ, chất lượng. Phần vì đối tác chia thanh toán ra quá nhiều giai đoạn và công nợ leo thang… Cuộc chiến này đã làm nảy sinh cuộc chiến thứ 4 vô cùng tàn khốc (ở bên dưới).
Cuộc chiến thứ tư: Sau những sự vụ bên trên đã gây ra cuộc nội chiến “đẫm máu”, các bất đồng lên cao khi áp lực về tiến độ gia tăng, Chủ tịch chửi Tổng giám đốc, Tổng giám đốc chửi Giám đốc và Giám đốc chửi nhân viên. Sự nghi ngờ lẫn nhau về lòng chính trực về năng lực bắt đầu lên đến đỉnh điểm. Những hợp đồng đầu tay kết thúc trong vật vã, và đó cũng là những hợp đồng cuối cùng.
Sau 1 dự án, 4 cuộc chiến đẫm mồ hôi nước mắt, hàng trăm sự vụ… 3 con người khát vọng ngày nào đã quyết định tiễn dự án này lên đường về nơi an nghỉ cuối cùng trong im lặng…
Vì sao tôi chết?
Thích hoành tráng hoá bản thân, hành động bất chấp sự tính toán, tay chân nhanh hơn não, hoang tưởng về biển lớn, không biết về tính toán chi phí, dòng tiền, không có năng lực quản trị, và chả hiểu mẹ gì về kinh doanh dẫn đến cái chết tức tưởi khi tuổi vừa chập chững vào đời.
Cuộc chiến kết thúc, điều đau đớn nhất là đằng sau cái chết của một dự án đó là những người anh em thân thiết trở mặt và coi nhau như kẻ thù. Câu chuyện đó đã xảy ra cũng ngót 6 năm, vết thương đã hàn gắn, mỗi người cũng đã nhận ra được ít nhiều thứ gọi là kinh nghiệm, để nhiều khi ngồi NGHIỆM lại thấy thật là KINH.
Trân trọng
Chia sẻ của Nguyễn Thanh Đàm