Cầm giấy đăng ký kinh doanh trong tay, bạn đã là chủ doanh nghiệp. Wow, tuyệt vời! Nhưng niềm vui qua mau lắm!
Công ty cần bộ mặt. Bạn chọn một văn phòng đẹp. Tiền vốn vừa góp nên còn. 6 tháng sau, nghĩ đến tiền thuê nhà là bạn mất ngủ. Lẩm bẩm, phải tìm chỗ khác giá rẻ hơn! Khổ nỗi, chi phí trang trí, thiết kế văn phòng nhiều quá. Giờ mà gỡ đi thì cũng không tận dụng được bao nhiêu. Vậy nên đi hay tiếp tục chịu tiền thuê nhà cao ngất?
Anh em ngày đầu bàn bạc phương án kinh doanh, mặt ai cũng sáng rỡ. Cứ như mở công ty ra là lụm tiền thiên hạ. Vô kinh doanh rồi mới thấy. Chi phí tăng gấp 3 lần dự tính mà doanh số lẹt đẹt, phù du. Đổ lỗi, trách cứ nhau rồi hục hặc. Bạn bè thân thiết từng nói với nhau bao điều, giờ chỉ còn giao tiếp qua tin nhắn, email.
Công ty mới, phân công không rõ ràng, chuyện gì cũng bàn nhưng giải pháp đưa ra không bao giờ có được sự đồng thuận. Anh lép vế thì tỏ ra bất mãn, không phục. Chuyện chi tiêu công ty không minh bạch, lại thêm tiếng xì xào. Cổ đông bắt đầu cãi nhau và tính đến chuyện rã đám. Đối mặt thị trường mệt 1, đối mặt anh em mệt 10!
Cứ tưởng tuyển nhân viên vô công ty, mình là chủ thì họ làm cho mình. Hoá ra, mình đi làm thuê cho họ. Công việc khó khăn, khách hàng khó chịu: nhân viên nhún vai, chuyện này hỏi sếp. Nhân viên thất tình, buồn bã, sếp phải tâm sự, dỗ dành. Nhân viên muốn nghỉ làm, chỉ cần buông một câu nhẹ bẫng. Nhân viên làm lỗi, sếp phải xắn tay áo vô sửa sai. Nhân viên thích tiêu xài, sếp phải bảo lãnh.
Những ngày cuối tháng, đứng ngồi không yên. Tiền lương, tiền bảo hiểm, tiền nhà, tiền nợ… ám ảnh luôn cả giấc mơ. Những ngày cuối năm, tiền Tết, tiền quà nghĩ mà bạc tóc. Nên lúc nào, xuống phòng kế toán, nghe báo tiền đủ rồi anh, mừng như trúng Vietlot!
Thị trường khốc liệt, đối thủ chiêu trò, cạnh tranh trên từng citimet. Giảm giá thì mất lời, ít tiền nên làm gì cũng khó. Cũng hiểu là phải làm khác đi, phải sáng tạo nhưng lực bất tòng tâm. Khách hàng được nuông chìu nên suốt ngày ỏng ẹo. Công nợ quá hạn đã lâu, hỏi thăm thu hồi thì giận dỗi. Tính người vốn hùng hổ nhưng đi năn nỉ riết, giờ nhũn như con chi chi!
Ngồi nhiều, không vận động nên bụng ngày càng to. Thấy đàn anh suốt ngày “cuốc đất” ở sân golf mà ngưỡng mộ. Ăn uống thất thường, nhậu nhẹt liên miên nên người cứ lờ đờ. Ngày xưa, sút bóng bằng 2 chân, lên công về thủ. Giờ thì chỉ mong mỗi sáng, đủ sức đi làm.
Cuối cùng là cô đơn. Cô đơn – hết giờ làm không biết nên đi đâu. Cô đơn – khi công việc không biết phải quyết thế nào. Cô đơn – khi kinh doanh thất bại. Cô đơn – khi xử lý con người. Cô đơn – khi đồng đội vô tâm. Cô đơn – khi nợ vây tứ phía. Cô đơn – khi người thân kỳ vọng quá nhiều. Cô đơn – khi không biết ai thật lòng!
Startup – Đời không chỉ màu hồng…!
Chia sẻ của Nguyen Tuan Quynh