Từ kế toán đến làm marketing. Từ marketing đến làm freelancer. Và từ freelancer đến phát triển team.
Mình viết bài này để dành cho các bạn mới vào nghề, mới ra trường, muốn làm việc tự do hay muốn tạo dựng thương hiệu riêng cho mình… có thể THAM KHẢO. Phần này mình chưa liên quan đến chuyên môn hay marketing gì hết, các bạn cứ cân nhắc trước khi đọc nha!
Bài viết chia theo các giai đoạn khi mình mới bắt đầu. Chỉ đơn giản là chia sẻ hành trình và bài học quan trọng trong từng quá trình ngắn đấy của mình. Cuộc đời mỗi người mỗi khác nên những thứ đã áp dụng cho bản thân mình chưa chắc đã phù hợp với các bạn, các bạn tìm được điều gì có ích trong đây thì sẽ là hạnh phúc của mình, còn không thì… thôi
Phần 1. Từ kế toán sang marketing: việc chuyển ngành không to tát. Nó cũng giống như việc bạn mới ra trường và vẫn làm đúng chuyên ngành bạn học thôi (vì lúc làm việc gần như cũng phải học rất nhiều, nhiều thứ mới toanh. Vì sao mình biết điều này, vì mình đã đi thực tập kế toán từ năm 3 – cũng được coi như đúng ngành đúng nghề).
Vậy nên các bạn làm trái ngành trái nghề thì đừng lo lắng quá nhen. Trong giai đoạn này mình học được những thứ sau:
Thứ nhất. Áp lực bên ngoài là rất tốt. Có khi nào bạn thấy tất cả người nhà không tin bạn không, bạn có bao giờ nhận được những lời nói như: kiểu như mày thì chẳng làm được gì chưa? Mình thì có rồi. Ngày xưa mình thì có rồi.
Và có 1 lần lướt fb mình nhìn thấy bức ảnh có câu nói nổi tiếng của Đức Giáo Hoàng Francis: who am I to judge (tôi là ai mà có thể phán xét). Lúc trẻ trâu mình hiểu câu này theo nghĩa tiêu cực với tất cả những người nhận xét mình, làm được với chả không làm được… họ hiểu gì mà nói.
Nghĩ như thế nên trong lòng bực bội và có cảm giác không thoải mái khi ở cùng người thân nhất là khi nói về chủ đề công việc và tương lai của mình.
Đến bây giờ mình lại hiểu thêm 1 nghĩa của câu nói đó: who am I to judge (tôi là ai mà có thể phán xét) – chính vì tôi không là ai nên ai cũng có thể phán xét tôi. Yep, còn tôi thích, tôi tin tưởng, lương tâm tôi thoải mái thì tôi cứ làm thôi. Bất chấp ai nói chấp cả nhà nhé ( theo đúng nghĩa đen luôn).
Thứ 2. Lính mới vào nghề, bất cứ nghề nào – hăng hái là rất tốt nhưng đa phần chúng ta bị kẹt ở cảm giác muốn được công nhận, khao khát lời khen và rất nặng nề với góp ý. Bạn nghiêm trọng với góp ý đến nỗi làm buồn và thất vọng cho bản thân mình. Lỗi chẳng phải ở người leader mà lỗi là ở bạn quá kỳ vọng vào bản thân, quá thích được khen.
Thực ra mỗi lời khen chê đều vô tình hay cố ý của người leader đều sẽ tạo ra cảm xúc to lớn cho những bạn trẻ mới đi làm. Nhưng nếu các bạn hiểu được sự công nhận của người khác nằm ngoài tầm kiểm soát của bạn thì để tâm nhiều càng mệt nhiều.
Trường phái triết học khắc kỷ dạy người ta rằng: không bực tức với những thứ nằm ngoài tầm kiểm soát. Và rất có thể, trong trường hợp này còn là không vui đến nỗi hả hê và điên cuồng với những thứ nằm ngoài tầm kiểm soát. Nếu có thời gian bạn nên đọc những cuốn sách viết về trường phái này. Dù là triết học nhưng không buồn ngủ đâu, vì nó quá gần gũi thực tế và áp dụng được.
Thứ 3. Đừng dốc cạn kiệt làm việc chỉ vì sếp quá tốt với bạn. Mình nói luôn là leader mà tốt thật sự thì sẽ không bao giờ lợi dụng tình cảm, cảm xúc để push các bạn làm việc như trâu bò. Có thể trong mắt các bạn hình ảnh anh chị ấy lung linh như thần tiên nhưng thôiiii … hãy nhìn lại chất lượng cuộc sống của bạn xem nó đi lên hay đi xuống. Vậy là ra kết quả, theo hay không, đi hay ở?
Sức khoẻ thể chất đi xuống thì bạn phát triển kỹ năng kiểu mẹ gì nữa. Một ngày nào đó thì tinh thần cũng kiệt quệ theo thôi. Lúc bạn ôm túi ra đi, bạn biết không bên trong chỉ là toàn là sự hoài nghi về cuộc sống về những người xung quanh bạn thôi.
Bạn rất dễ rơi vào trường hợp nghĩ xấu về lòng tốt của người khác, kiểu đi làm ai khen bạn, động viên bạn, giúp đỡ bạn đều có mục đích cả vậy ý.
Nhưng điều này không biện minh cho sự lười biếng. Để nâng cao được trình độ, mình cũng làm việc vãi shit ra … nhưng mình làm vì bản thân, nhìn thấy rõ con đường mình muốn nên làm việc vì điều đó. À hồi mới ra trường thì mình làm việc bán mạng vì lòng tốt của người khác, nên mới quay lại đây khuyên các bạn đấy
Thứ 4. Bạn sẽ được trải qua cảm giác so sánh với người khác. Nhưng đây là sóng ngầm bên trong bạn tạo ra. Điều này đặc biệt hay xảy ra với những bạn giỏi.
Bạn luôn là ngôi sao trong team, bỗng có một ngày đồng nghiệp có thành tích xịn sò hơn bạn được sếp khen. Ở ngoài mặt bạn chúc mừng, nhưng trong lòng có chút khó chịu đúng hem.
Học được cách tuỳ hỷ với người khác rất khó, nhưng bước đầu tiên là nhìn thẳng vào cảm xúc chưa đẹp ở bên trong mình. Khi bạn ý thức được điều này bên trong mình là chưa tốt thì chí ít bạn sẽ không có cảm xúc tiêu cực như là không phục, ghét, tâm lý phủ nhận, trù dập thành quả của người khác.
Con người sinh ra tính đố kỵ đã là bẩm sinh. Ráng rèn luyện nhaaa không thì người chịu khổ là mình. Mình cũng đang rèn luyện bỏ xừ đây này, mình biết mình xấu tính cỡ nào.
Thứ 5. Cuối cùng hãy nghỉ việc một cách có trách nhiệm. Bất cứ lý do nghỉ là gì, bàn giao tất cả lại cho công ty và đồng nghiệp mới. Bất kể bạn toxic bên trong như thế nào thì không được kéo theo người khác toxic cùng với mình.
Ở đây còn phát sinh 1 tình huống rất hay. Khi nghỉ việc người ta hay bị ảo tưởng rằng mất định hướng.
Chia sẻ của Xuân Cù