Mục lục
Cách 1: Hãy đối xử với người khác theo cách mà mình muốn được đối xử?
Cách này xưa rồi! Vì thứ mình muốn chưa chắc người khác muốn. Ví dụ, mình muốn cà phê sân vườn, nhưng người khác muốn cà phê máy lạnh thì sao? Mình muốn ưu tiên tăng lương, người khác muốn ưu tiên cải thiện điều kiện làm việc thì sao?
Cách 2: Hãy đối xử với người khác theo cách mà họ muốn được đối xử?
Cách này mấy thầy dạy DISC thường đem ra giải thích và áp dụng một cách máy móc. Tôi thấy cũng không nên áp dụng máy móc theo cách này của các thầy!
Nhỡ thứ người khác muốn có hại cho họ thì sao? Ví dụ, họ muốn được khen, và họ làm sai, mình vẫn cứ khen thì chỉ có hại cho họ; họ đang bị bệnh gan mà thích uống rượu, không lẽ mình cứ cho họ uống rượu vô tư?
Vậy thì nên đối xử với người khác thế nào?
Cách 3: Không phải cách 1 cũng không phải cách 2, mà hãy đối xử với người khác theo cách nào tốt nhất có thể cho họ!
Cách thức đặc biệt này mỗi người phải tự tìm hiểu bằng chính kinh nghiệm sống của mình, thông qua nhiều nguồn, nhiều cách, tùy thuộc vào không gian, thời gian, tình huống cụ thể, không có công thức cố định, không thể rập khuôn! Hãy tìm hiểu để đối xử sao cho mang lại giá trị cao nhất có thể cho người khác (tương tự như đáp ứng đúng insight của khách hàng)!
Lãnh đạo theo tình huống (situational leadership) là như thế đó! Đối với cán bộ và nhân viên thuộc quyền, hãy xem họ như khách hàng (nội bộ) và đối xử với họ theo cách 3, cách mang lại giá trị cao nhất có thể cho họ, đừng máy móc theo cách 1 hoặc cách 2 mà có khi làm hại họ!
Cách này chúng tôi phải rút ra từ trải nghiệm, tư duy và nghiên cứu đầy trách nhiệm của chính mình, làm sao đem lại giá trị cao nhất cho các bạn! Vậy nên, có những thứ bạn muốn, chúng tôi cũng không chiều (vì biết là không tốt cho bạn), và có những thứ chúng tôi thích, nhưng tôi tin là các bạn không dùng được!
Chia sẻ của Long Nguyen Huu