Đến Tuổi Cô Đơn
Ở đây có bạn nào đang như này …
Một vài năm trước có thể khi về nhà nghỉ lễ là có bạn bè tụ tập đi chơi đâu đó.
Một vài năm trước bố mẹ bảo phải đi qua nhà này chúc tết không là sẽ không vui rồi cũng miễn cưỡng đi theo.
Một vài năm trước mới ra trường đi làm háo hức, bỡ ngỡ nhìn ai cũng muốn lao vào bắt chuyện và học hỏi…
Tới giờ thì.
Nghỉ tết ở nhà ngắm hoa ngắm cảnh chứ cũng chẳng muốn đi đâu.
“View cảnh vườn trước nhà mình đẹp lắm – khoe chút )… thực ra là có ai đi chơi cùng đâu mà đi đâu được
Nhưng mà ở nhà chơi hoài… riết cũng chán.
Ra ngoài chạy theo những người bạn không cùng quan điểm sống ư? Không hợp và cũng chẳng vui đâu.
Làm việc dịp tết ư? … Hình như sai thời điểm, nghỉ ngơi thì nên dành thời gian cho nghỉ ngơi… làm việc lúc này liệu có dở hơi?
Tuổi này sợ nhất điều gì?
Lương bao nhiêu ư? No xưa rồi diễm, mấy năm đi làm về ai cũng hỏi thu nhập bao nhiêu… mình chỉ nhẹ nhàng trả lời: dạ lương cháu đủ sống hihi… vậy là xong.
Cá nhân mình thấy đây là câu hỏi dở nè, tò mò quá.
Hỏi lương mình bao nhiêu xong sẽ có kiểu so sánh với con nhà bà B, ông A này…
Rồi lỡ thu nhập của mình cao hơn thu nhập của người hỏi thì có phải lại tự ti bản thân không?
Nên quan tâm ở mức công việc ổn không? sức khỏe dạo này thế nào là được rồi, người được hỏi sẽ biết ơn lắm
Năm nay lập gia đình chứ?
Câu này năm nay mình bắt đầu được hỏi nhiều rồi, ít ít cũng không sao nhưng nghe nhiều đôi lúc cũng mệt hà.
Xử lý sao: Dạ người yêu chưa mua được… ngắn gọn, fun và đủ kết thúc câu chuyện.
Hoặc không thì cứ “dạ hihi” như ảnh 5 ngày thôi cũng được )
Mấy cái trên cũng sợ thật nhưng chưa phải thứ sợ nhất, mà đó là những lời khuyên.
Những lời khuyên tới từ khắp mọi nơi dù không được yêu cầu, mà người cho lời khuyên không thực sự hiểu nhu cầu của đối phương là gì.
Chậc, đáng sợ lắm!@!
Vậy nên làm gì?
Không cần làm gì nhiều quá, đôi khi mình thấy đây lại là những khoảng thời gian khá hay bởi không phải ngẫu nhiên mà chúng ta lại cô đơn vậy.
Với mình chọn một nơi đủ yên tĩnh và cũng không quá cô lập bản thân. Và rồi sách là người bạn những lúc như vậy.
Tìm bạn bè giống như chơi trò tìm những điểm chung vậy. Nếu tìm được thì có thêm người để chia sẻ, đôi khi sẽ bớt sầu nào. Còn không thì cứ im lặng và làm cho tới khi đạt được mục tiêu rồi cũng sẽ hết cô đơn thôi. Mình tin là vậy.
Và không phải lúc nào cũng có ai đó để chia sẻ, và chuyện chia sẻ với ai đó suy nghĩ của bạn không phải lúc nào cũng thực sự tốt, người ta cũng có những vấn đề của người ta, phiền đó. Chủ động lên, tìm cách giải quyết vấn đề của bạn.
Chạy, đọc và học lỏm!
Cái này mình cũng ngó từ anh 5 ngày này, thật sự có tác dụng.
Với mình là mỗi ngày 1 tiếng vã mồ hồi ở phòng tập, 10h tối về sẽ ngáp buồn ngủ và 10:30 ~ 11h sẽ tự lè lưỡi cún lăn ra ngủ, sáng 4:28 sẽ tự động tỉnh. Nhiều người bảo mình cứ sinh hoạt như ông cụ như này thì còn FA dài, nhưng màkệ đi.
Nếu đang muốn làm thứ gì khác trong sự nghiệp, đây thực sự là thời gian tốt để làm nó ấy chứ. Cũng chẳng có gì nhiều để hoang mang, vì mình học được đó là điều tất yếu khi theo đuổi những điều không rõ ràng. Thậm chí lúc này độ tập trung và quyết tâm lại cao lắm, sau này nhìn lại sẽ thấy thật sự rất ý nghĩa.
Dăm ba cái lúc cô đơn, đừng sợ!
Chia sẻ của Phạm Huy