Là như này nè. Tôi có một thứ để làm, để yêu. Tôi coi nó như chính đứa con của mình vậy.
Sẽ thật lố bịch nếu tôi nói đó là thứ tôi yêu, tôi đam mê nhưng tôi lại chẳng làm điều gì tốt đẹp cho nó cả.
Giống như việc bạn có một đứa con, bạn nói bạn yêu nó nhưng qua ngày, qua tháng đứa trẻ đó vẫn còi cọc và ngang bướng.
Thì liệu rằng bạn đã hết lòng với tình yêu đó?
Sự thật là nếu bạn yêu nó… bạn sẽ tìm cách để nó khôn lớn, phát triển khỏe mạnh.
Khi đó việc tìm những kiến thức liên quan để học, để làm là việc cần làm hằng ngày.
Bạn muốn nó lộng lẫy, xinh đẹp chứ không phải những đường nhem nhuốc trên mặt nên bạn sẽ ra sức bảo vệ nó, hướng nó đi theo con đường tươi sáng nhất.
À bạn đó nghịch bẩn, tiêu cực đó con, không tốt đâu con.
Phải biết chọn bạn mà chơi nhé. Không được làm cái này nha con, sai trái, hư hỏng đó con.
Khi xem nó là đứa con của bạn. Bạn sẽ không thể nói dối hay làm những điều xấu xí với thứ bạn làm, với chính đứa con của bạn được.
Giống như các bạn, tôi cũng từng không biết thứ mình yêu, mình thích, mình đam mê là gì?
Cho đến một ngày tôi chợt nhận ra những thứ tôi đang làm lại có nhiều ý nghĩa đến thế.
Đó là cảm giác khi ngồi trước những con chữ do tôi gõ ra, ngồi trước timeline biên tập cho một đoạn video…. cũng như cảm nhận khi đứng sau chiếc camera và bấm máy.
Có điều gì đó rằng buộc, nói với tôi rằng…
Hãy làm những điều tốt đẹp nhất cho đứa con của chính mình.
Bởi vì để nó hình thành và khôn lớn… đó không phải điều dễ dàng, nó là con của mày đấy.
Lúc này công việc không chỉ vì tiền bạc, vì trách nhiệm… mà sự thật là đã có cả tình cảm trong đó rồi.
Khó mà có thể diễn đạt hết được. Dông dài là vậy nhưng rồi làm sao để tìm ra thứ tình yêu đó đây?
Câu trả lời là… Bao nhiêu mồ hôi, bao nhiêu hoang mang, bao nhiêu vô định, bao nhiêu đắng cay, bao nhiêu nỗ lực, bao nhiêu hi vọng… bạn có.
Trả giá càng nhiều. Thứ gọi là đam mê, sở thích, tình yêu với công việc… nó sẽ tự nảy sinh, từ trong sâu thẳm trái tim của bạn.
Chia sẻ của Phạm Huy