Tôi nhớ rằng một lần có ai đó đã nói với tôi: “Một người nghệ sĩ sẽ luôn diễn hết sức mình trên sân khấu dù đó là nhà hát hay chỉ là một cái sàn gỗ chắp vá.”
Với tôi đó chính là sự chuyên nghiệp.
Khi tôi giảng dạy, tư vấn dù được trả cao hay thấp, thậm chí miễn phí, dù cả trăm ngàn hay lèo tèo vài mống học viên, tôi cũng dốc hết vốn liếng ra để chia sẻ. Không có chỗ cho sự cẩu thả, lười biếng hay “chấp nhận được”.
Nam Cao nói: “Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là là một sự bất lương”. Có rất nhiều học viên khen tôi dạy hay, chia sẻ kiến thức hữu ích. Từ tận đáy lòng, tôi cảm ơn sự yêu mến của các bạn nhưng với tôi đó là lẽ tất nhiên vì sự cam kết và tối thiểu của chất lượng.
Khi các bạn trả tiền cho tôi thì trách nhiệm của tôi là phải tạo ra giá trị xứng đáng từng đồng bạn bỏ ra. Hoạ sĩ thì phải vẽ đẹp, nhà văn thì phải viết hay, thì thầy giáo cũng phải dạy giỏi.
Có người hỏi tại sao tôi lại lên Tiktok, nơi xô bồ và nhiều “trẻ trâu” vậy? MXH nào cũng vậy, có người nọ người kia, có this có that nhưng nó cũng chỉ là nền tảng, là sân khấu.
Cuộc đời lên xuống vô thường, liệu bạn có dám chắc mình sẽ luôn được đứng trên sân khấu lộng lẫy nguy nga? Hay lúc nào đó cuộc đời sẽ đẩy bạn vào một ngõ cụt, hẻm tối. Nhưng trái tim của màn diễn luôn là người nghệ sĩ. Bạn là chủ sân khấu và quyết định nội dung màn biểu diễn.
Điều duy nhất mà bạn nên làm là trao giá trị và cống hiến hết mình. Bạn phải là ánh sáng nơi bạn đứng, dù đó là bất kì nơi đâu.
Bao nhiêu người theo dõi với tôi không quan trọng. Bạn chỉ có thể hút được những khán giả có cùng suy nghĩ, tư tưởng và giá trị giống bạn. Những người khác đến rồi cũng đi.
Vậy nên tôi trân trọng tình cảm mà người xem dành cho mình.
Vài dòng suy nghĩ nhân dịp số đẹp…
Chia sẻ của Vũ Minh Trường