Mình hay đọc báo bóng đá và thấy có một thuật ngữ mà mấy anh nhà báo hay sử dụng là “những cơn đau đầu dễ chịu”.
Ủa đau đầu mà còn dễ chịu? Nghe có vẻ hơi nghịch lý, nhưng nó là thế này. Đó là: Khi HLV có quá nhiều sự lựa chọn ngon cho cùng một vị trí.
Ví dụ vị trí tiền đạo mà có cả Suarez, Ronaldo, Neymar, Lewa, Messi. Vậy ông HLV chọn cầu thủ nào? Ông có muốn chọn người đá giỏi nhất không? Mình nghĩ là có. Nhưng có một yếu tố quan trọng hơn giúp ông đưa ra được quyết định.
Đó là: Sự phù hợp.
Hay một điều mà mình sẽ nói trong bài này là:
“Mình thực sự muốn cái gì?”
Và, ở ví dụ trên, theo mình nghĩ là HLV thì ông sẽ chọn Messi-Suarez và Neymar thay vì Ronaldo. Mặc dù, xét ở khía cạnh chuyên môn, Ronaldo giỏi hơn rất nhiều. Nhưng trong tình huống này, điều ông HLV thực sự cần là gì? Đó là sự phù hợp trong lối chơi.
Tất nhiên, đó chỉ là dự đoán của mình thôi chứ còn ông HLV thực sự muốn cái gì thì mình chịu. Và, đó cũng chính là cách mà mình lựa chọn mọi thứ xảy ra trong cuộc sống. Mình thích chơi guitar không? Mình thích. Mình có thích xem phim không? Mình có. Nhưng đó chỉ là những thứ mình thích thôi.
Còn thứ mình thực sự thích lại khác. Mình có thể đánh đổi rất nhiều thứ chỉ để có được nó. Mình có thể hy sinh thứ mà mình thích để theo đuổi thứ mình thực sự thích. Bởi vì, sau cùng, nó mới chính là thứ mang lại cho mình niềm vui trọn vẹn. Và hành trình để tìm ra được thứ mình THỰC SỰ thích thì không phải dễ. Ban đầu, nếu ai đó hỏi mình thứ mình thích là gì?
Mình sẽ không ngần ngại trả lời đó là tiền, là sự thành công. Nhưng nếu hỏi kỹ mình cần bao nhiêu tiền và thành công với mình là như thế nào thì mình dường như lại không có một câu trả lời rõ ràng cho nó. Để tìm được thứ bạn thực sự thích, bạn phải làm, bạn phải trải nghiệm chứ không có chuyện ngồi nghĩ mà ra được thứ mình thực sự thích.
Bởi vì, bạn đã thực sự trải nghiệm nó đâu. Trước kia khi còn học Bách Khoa, mình vẫn hay nghĩ mình học kỹ thuật chắc sau này thích làm kỹ sư thôi. Còn kinh doanh chắc mấy đứa học kinh tế mới thích. Ai dè, làm kỹ thuật được một thời gian mình mới biết, mình không thực sự thích nó như trước đây mình vẫn tưởng tượng.
Và, khi tìm hiểu nhiều về kinh doanh, marketing nó lại làm mình thích thú hơn. Mình có thể làm từ sáng đến tối trong những ngày rảnh rỗi mà không bị ai ép buộc mình phải làm. Mình có thể đọc sách về nó như một thú vui như là xem phim. Và đặc biệt, trong gần mấy tháng đầu, mình lại chẳng nhận được đồng nào vì kinh doanh chưa có được kết quả gì.
Tính ra, tìm được thứ mình thực sự thích là một quá trình gian nan. Bạn phải chọn được thứ mình hơi thích hơn những thứ khác và trải nghiệm nó đủ nhiều. Khi đó, bạn mới biết, mình có thực sự thích nó hay không? Và, không ai có thể thay bạn làm việc này. Mình nhớ có 1 video mình từng xem trên Youtube, đại ý là:
Có một ông già bảo người đàn ông viết ra 5 người mà anh yêu thương. Anh viết đủ. Sau đó, ông bảo anh bắt buộc phải loại 1 người trong danh sách 5 người này. Và anh bắt buộc phải chọn 1 người để loại đi. Cứ thế, cứ thế cho đến khi còn lại một người duy nhất. Tuy đây là một việc khó vì ai cũng quan trọng đối với anh.
Nhưng cuối cùng, anh vẫn có được một người mà đối với anh là quan trọng nhất. Chúng ta có thể áp dụng cách này đối với bản thân mình. Hãy viết ra tất cả những thứ mà bạn cảm thấy mình thích. Sau đó, chỉ dùng bút gạch những lựa chọn còn lại cho đến khi còn khoảng 3 thứ mà thực sự quan trọng, bạn bắt buộc phải làm nó.
Và sau khi có được 3 thứ mà theo mình là thực sự thích, hãy đầu tư thời gian và công sức để trải nghiệm nó. Khi đó, thứ bạn thực sự thích sẽ dần dần trở nên rõ ràng hơn trong bạn.
Vậy đến bây giờ, bạn đã có được câu trả lời cho câu hỏi:
“Mình thực sự thích điều gì” chưa?
Chia sẻ của Lê Tấn Nghĩa