Tiếp thị nội dung
Nội dung là vua
Sáng tạo nội dung
Những từ khóa mà khi các bạn tiếp xúc với Marketing, với tiếp thị ngày nay được nhắc đến rất nhiều …
Nhờ công nghệ và internet, nội dung xuất hiện khắp mọi nơi. Những bài viết bạn đọc… những hình ảnh, file âm thanh, video bạn thấy… tất cả đều là nội dung với một ý nghĩa nào đó.
Nội dung giúp con người giao tiếp với nhau tốt hơn, gần gũi với nhau hơn.
Nội dung giúp lan truyền một thông điệp, kết nối sản phẩm với khách hàng.
Nội dung tạo ra những điều tốt đẹp, những giá trị có ý nghĩa.
Nhưng đôi khi lại có những nội dung được coi là xấu, là tệ hại, là ăn cắp.
Bạn có biết không?
Chuyện là…
Gần đây tình cờ tôi lại thấy những việc như đi copy, tải lại video, hình ảnh của người khác… Rồi up lên trang của họ…
Đáng sợ hơn, người đó còn up lên với mong ước… đi chia sẻ kiến thức miễn phí, giúp đời người khác.
Thật tệ hại.
Tại sao tôi lại cảm thấy như vậy?
Nhiều người sẽ nghĩ, có gì đâu, copy về dùng thôi mà, ngoài kia ai chẳng làm vậy, tác giả cũng đâu có biết, biết thì xin lỗi rồi gỡ bỏ sau.
Nếu bạn cũng có tư tưởng vậy. thì xin thua!
Thật sự xin thua.
Giờ giả sử bạn làm ra một chiếc túi đẹp, bán giá ngàn đô trên thị trường.
Một anh bạn vui tính qua ngó một cái rồi về làm ra một chiếc 90% đem bán với nửa giá tiền… mà không được sự cho phép của bạn?
Bạn có cảm thấy tức tối? Cảm thấy bị xúc phạm?
Bạn có cảm thấy quyền lợi của bạn bị ảnh hưởng?
Thực ra đa số các bạn sẽ cảm thấy tức giận thôi, bạn nào không cảm thấy tức giận coi chừng giây thần kinh khó chịu bị liệt hihi.
Nếu bạn có ý thức về việc đó, thật vui vì bạn biết tôn trọng người khác và tôn trọng chính bản thân bạn.
Nếu bạn không có ý thức về việc đó, bạn coi việc đi qua rào nhà hàng xóm nhúp bông hoa về cắm trong bình hoa nhà bạn là chuyện thường.
Rất có thể người khác cũng sẽ làm vậy với bạn trong tương lai.
Và bạn mãi mãi sẽ chỉ là kẻ đi dùng lại giá trị của người khác tạo ra… theo cách người đời miệt thị gọi là ăn cắp.
Hoặc nếu muốn được dùng tử tế, bạn sẽ tiếc tiền chi ra để mua về mà chẳng hề thoải mái.
Bản thân bạn không thể tạo ra được một giá trị nào lớn hơn cho chính bạn và người khác.
Vì tư duy theo một hướng nghèo nàn dễ dãi là tiện tay, là ăn cắp.
Làm sao mà để tâm trí sáng tạo được nữa?
Bạn có muốn giết chết sự sáng tạo không?
Hãy đi copy mọi thứ của người khác.
“Ăn cắp sẽ giết chết khả năng sáng tạo của bạn” một câu tôi không nhớ ai nói nữa vì truy vấn Google không ra kết quả – hình như cũng Web5ngay rồi, nhưng trong đầu tôi cũng có ý vậy.
Giờ mỗi khi tôi thấy ai đi copy của người khác. Tôi ghét lắm.
Nói vậy không có nghĩa là tôi không từng sai.
Hồi sinh viên, tôi cũng từng dùng phần mềm chỉnh sửa video crack.
Vì nghĩ, muốn dùng quá… nhưng không có tiền mua.
Thôi mình sinh viên, chưa có tiền dùng crack vậy…
Chậc!! Giờ nghĩ lại.
Sinh viên cái cù lôi. Lười biếng, thói tiện tay rồi lấy cớ sinh viên ra bào chữa.
Sinh viên cũng có sức khỏe để đi làm, để kiếm tiền.
Sao không đi kiếm đủ tiền rồi mua về dùng hoặc dùng những phần mềm cho phép sử dụng miễn phí.
Tới khi đi làm, tôi cũng gặp tư tưởng như vậy của đồng nghiệp.
Những người trưởng thành…
“thôi dùng crack đi cho tiện” … “ảnh mạng mà, cứ lấy mà dùng đi, có chuyện gì thì tính sau”
Haizz có những lần mâu thuẫn với đồng nghiệp cũng vì những chuyện như vậy.
Rồi những việc như vi phạm bản quyền xảy ra ở mức độ lớn hơn.
Doanh nghiệp nước ngoài cũng có (Công ty cũ tôi từng làm việc).
Hậu quả là dính vụ kiện LC, bên hãng không cho các đại lý bán phần mềm cho dùng.
Mất thời gian đi qua đi lại dàn xếp giải quyết.
Không có phần mềm dùng, đơn hàng bị chậm, ảnh hưởng doanh thu.
Tưởng lợi được chút thì lại hại đôi đường.
Nhưng lúc đó tôi thấy hay vì bị phạt như vậy, không phải vì công ty bị thiệt hại mà hả hê.
Mà vì tôi ý thức được về chuyện bản quyền.
Rồi từ ngày biết đến Web5ngay.
Ở đây không chỉ tôn trọng những bản quyền có giá trị cao… mà đơn giản từ một hình ảnh muốn dùng cũng phải được sự cho phép, một câu chữ cũng phải trích dẫn đầy đủ… hay tới một licence nhiều giá trị đều phải mua. Tất cả đều được tôn trọng, tôi vui vì điều đó.
Tôi càng hiểu, nếu muốn được công nhận ở những sân chơi lớn hơn, nguyên tắc này tôi phải tôn trọng.
Nếu bạn không ý thức được về chuyện bản quyền, bạn sẽ không thể hiểu cảm giác được người khác tôn trọng những thứ bạn làm ra nó như nào.
Những bài viết của bạn,
Những hình ảnh, video, nội dung của bạn…
Bạn sẽ không thể biết nó có giá trị hay không hoặc đa phần nó chẳng có giá trị nào cả.
Gần đây tôi có viết một bài viết, một thời gian sau tình cờ tôi vào kinhdoanhblog.com đọc lại một bài của Web5ngay.
Tôi giật mình nhận ra có một số câu chữ, một số ảnh giphy tôi đang dùng cho bài viết đó giống hệt với bài viết trên kinhdoanhblog.com.
Ngay lúc đó, tôi đã chột dạ… chết! Sao lại có sự giống nhau như vậy? Vì lâu rồi tôi không có đọc bài đó, tôi vẫn nhớ những ngày tôi cày nát cái blog đó là hồi còn ngồi mài đít ở công ty cũ. Cũng hơn 1 năm rồi.
Sau đó cứ mất ngủ suy nghĩ về chuyện này.
Lỡ người ta thấy bài viết của tôi rồi giận tôi thì sao? Nếu vậy thì thật có lỗi, tôi còn đăng bài đó lên group này nữa chứ @@
Cứ cho là chẳng may trùng hợp… thì tôi lại như một bản “Copy by China” và “Made in Japan” rồi.
Chết dở!
Rồi nghĩ về những chuyện người khác copy gần đây tôi biết… Phải mở máy tính gõ bài này cho các bạn suy nghĩ chơi chơi.
Làm ơn suy nghĩ chín chắn khi sử dụng một thứ gì đó không phải của bạn và việc tự tạo nội dung cho chính bạn. Nhé!
Haizz mà có rất nhiều cách để được sử dụng nội dung một cách đàng hoàng mà.
Chia sẻ của Phạm Huy