Có bao giờ bạn đứng trước những sự lựa chọn làm bạn phải suy nghĩ? Phải đắn đo? Phải chọn giữa cái đúng và cái sai, cái nào nên và không nên không?
Những lúc đó bạn sẽ phải chọn cho dù chỉ có một mình, không có ai giúp bạn… Vậy bạn sẽ chọn đi con đường nào?
Bài này tôi xin phép được dẫn bạn qua các trải nghiệm tôi góp nhặt được trong cuộc sống này.
Lưu ý nó sẽ mang nặng góc nhìn cá nhân. Có thể sẽ không hợp với bạn nhưng vẫn rất cảm ơn bạn nếu bạn đã dành thời gian cho những dòng này.
Đó là những buổi sáng đi làm, khi tham gia giao thông.
Chỉ cần nhích thêm một vài centimetre nữa tôi có thể đi trên vỉa hè, vượt đèn đỏ, đi ngược chiều…
Giống như những người khác để thỏa mãn chút lợi ích cá nhân. “nhanh hơn một chút”
Với những người còn lại. tôi là kẻ đáng ghét.
Tôi cướp lượt của những người phía sau, phá vỡ quy tắc cộng đồng.
Đám đông dành cho tôi sự tôn trọng thấp nhất.
Nếu tôi vô tình gây tai nạn. Người bị ghét là tôi, hiển nhiên lỗi là do tôi.
Nếu tôi bị thiệt hại. Sẽ chẳng ai thương tôi.
Những lúc như vậy. có điều gì đó bảo tôi dừng lại, đừng giống như họ.
Cùng vài chục giây dừng đèn đỏ.
Tôi có thể tắt máy để giảm sự ồn ào, nóng bức, ô nhiễm khói bụi do chiếc xe gây ra.
Hoặc tôi có thể để mặc nó rồi đứng trong đám đông đó càu nhàu khó chịu… xã hội này ô nhiễm quá!!
Tắt máy đi bạn ơi, sẽ thấy cuộc sống này dễ thở hơn. 30 40s dừng xe cơ mà.
Trong một không gian chỉ có mình tôi, một đống giấy rác lộn xộn cho tôi nhìn thấy.
Tại một khu công cộng, một cốc thủy tinh vỡ bị bỏ lại nơi tôi vừa chạy qua.
Tôi có thể lờ đi coi như không biết gì vì chỗ rác đó không phải là của tôi, cái cốc kia không phải do tôi làm vỡ.
Nhưng điều gì đó bảo tôi cúi xuống, cho nó vào thùng rác đi.
Cùng một sáng thức dậy, tôi có thể nằm lì trên giường, ngủ thêm chút nữa rồi uể oải, vội vã lao vào công việc.
Nhưng có gì đó nói trong đầu: “Dậy đi, còn nằm đó là mày sẽ tiếp tục nằm trên đống phân đấy. Vấn đề của mày vẫn đang tồn tại ngoài kia”
Mày muốn ngày hôm nay của mày sẽ là một ngày như nào?
Vui vẻ, thư thái, bình tĩnh, mỉm cười tràn đầy năng lượng?
Hay mày muốn qua vài năm nữa mày sẽ vác một cái bụng to đùng, ục ịch nặng nề đi làm?
Vui lắm các bạn. Khi mỗi sáng thấy người khác vui vẻ, chạy, nhảy, khiêu vũ, đánh cầu lông, tập thể dục ở những nơi tôi chạy qua.
Khi bắt gặp mấy cô, mấy chị đang tập giữa nền nhạc ầm ầm. Người già thì lambada cha cha cha!!
“Ha ha ha beautiful Sunday
This is my my my beautiful day
When you say say say say that you love me
Oh my my my it’s a beautiful day”
Tôi vẫn nhớ có đoạn nhạc như này hihi, rồi nhiều lắm kể không hết.
Trong công việc, vì lợi ích cá nhân… tôi có thể trở thành kẻ nói dối, nói dóc, kẻ tham lam không đáng tin cậy.
Tôi có thể gật đầu đồng ý trước những lời mời ăn chia hoa hồng.
Con số cũng không nhỏ, có những lần số hoa hồng bằng cả một năm đi làm của tôi.
Những lúc như vậy, tôi đã sợ lòng tham lấn át. Vì một lý do nào đó, biết đâu một ngày tôi không còn là người tốt được nữa.
Lúc đó tôi có nghe được audio “làm người tốt thôi chưa đủ, mà còn phải là kẻ mạnh”
Trong khoảnh khắc đó, tôi thật sự ý thức được rằng muốn làm người tốt thôi chưa đủ, tôi phải là kẻ mạnh, mạnh cả vật chất lẫn tinh thần.
Tôi đã nghĩ vẫn sẽ có cách kiếm tiền khác, thậm chí nhiều tiền hơn là đằng khác nhưng không phải bằng cách này.
Nếu sống theo cách này. cả cuộc đời này tôi sẽ mãi là một kẻ nhỏ bé.
Nếu sống theo cách này. tôi sẽ trở thành con người mà từ lâu tôi đã không muốn trở thành.
Nếu sống theo cách này. tôi sẽ là kẻ hai mặt khi đi cạnh người đã đặt bút ký hợp đồng lao động với tôi. Làm gì cũng thấp thỏm, ngó trước ngó sau.
Trong cuộc sống, tôi có thể mặc kệ tất cả, buông xuôi phó mặc số phận, không làm vì thứ tôi muốn.
Hoặc tôi chọn đối đầu với những thử thách, những nỗi sợ khiến tôi cảm thấy yếu đuối.
Để rồi sau này nhìn lại tôi có thể mỉm cười với những khó khăn đã trải qua.
Ngồi ở một nơi yên tĩnh nào đó, mở một bản nhạc.
Vui vẻ, hạnh phúc khi nghĩ về nó. “Thép đã tôi thế đấy”
Hoặc sẽ mãi nuối tiếc, hối hận vì những thứ không làm.
Tôi nhận ra rằng dù tôi có chọn như nào…
Tôi vẫn sẽ phải chịu một áp lực nào đó.
Áp lực của sự kém cỏi hoặc áp lực của sự cố gắng.
Nếu không chiến đấu, ngồi đó nine to five trong nhàm chán thì.
30 tuổi, những vấn đề kia vẫn tiếp tục kéo đến tấn công tôi. Sức khỏe, sự hạnh phúc, tiền bạc.
40 tuổi, nhiều vấn đề khác mà tôi chưa dám nghĩ tới sẽ xuất hiện.
60 ~ 70 tuổi. Tôi chỉ có thể nằm đó mà không biết thứ ý nghĩa nhất trong cuộc đời mình là gì?
Thật là lãng phí phải không nhỉ?
Gần đây tôi có xem lại Harry Potter. Có một câu thoại mà tôi nhớ nó in rất sâu vào tâm trí.
“We’ve all got both light and dark inside us. What matters is the part we choose to anh chịt on. That’s who we really are.”
Dark side có thể là lúc chúng ta sai trái, lúc chúng ta tham lam, lúc chúng ta sợ hãi, lúc chúng ta yếu hèn nhưng rút cuộc cách chúng ta chọn để hành động mới thực sự nói lên con người chúng ta là ai.
Là cách chúng ta chọn đó các bạn.
Cách chúng ta chọn rất quan trọng, nó sẽ sản sinh ra những hành động tiếp theo như một dây chuyền và rồi cho ta kết quả. Đắng hay ngọt thì cuộc đời mỗi người lại tự cảm nhận.
Chẳng hạn nếu tôi chọn những điều ngược lại ở trên, tôi lười biếng tương lai tôi sẽ gặp nhiều vấn đề về sức khỏe.
Bụng thì béo, đầu óc lúc nào cũng lùng bùng.
Suy nghĩ thì sai lệch, miệng lúc nào cũng có thể nói ra những điều không hay.
“À thằng đó may mắn, à thằng đó gặp thời, à do A do B do C …“
Nên bản thân tôi thực sự đặt niềm tin mạnh mẽ vào những lựa chọn có thể sẽ phải đi theo hướng ngược lại, có thể sẽ chưa nhận được ủng hộ ở thời điểm hiện tại… Có thể sẽ chưa có kết quả ngay, có thể sẽ có nhiều khó khăn…
Ở một ví dụ khác. Chắc các bạn vẫn nhớ nội dung trong những bộ phim bom tấn của Marvel và DC. Ngoài diễn viên đẹp, kỹ xảo và hành động lôi cuốn thì cách họ xây dựng nhân vật cốt yếu vẫn xoay quanh những giá trị cơ bản về lòng tốt, sự dũng cảm, nơi công lý được thực thi và cái xấu không bao giờ có chỗ đứng.
Thứ xã hội này vẫn luôn coi trọng, luôn đánh giá cao… thứ mà mỗi chúng ta đôi khi đều cảm thấy thiếu trong cuộc sống này.
Chính những sự lựa chọn của các nhân vật trong những tình huống khó khăn đó đã tạo nên hình ảnh của những siêu anh hùng được nhiều người đón nhận, góp phần làm nên thành công của bộ phim.
Với bản thân tôi, những những hành động trên không hề có giao kèo hay hợp đồng bắt buộc nào. Có thứ gì đó bảo tôi rằng nên chọn như vậy, nếu chọn ngược lại tôi sẽ không còn là chính tôi nữa.
Là bạn? Bạn sẽ chọn con đường nào?
Tôi không biết sao lại có những suy nghĩ như này. Nhưng có những sáng khi chạy, những lúc đi làm thấy người khác đi ngược chiều, đi lên vỉa hè ngay trước mắt. trong đầu tôi lại suy nghĩ về những sự lựa chọn.
Haizz riết rồi viết thành một bài như này luôn.
Thành thật là không có chủ đích viết ra để được nhận lời khen từ ai đó, mà đúng hơn là tôi muốn được chia sẻ với những người có chung cảm nhận thì chính xác hơn, thứ mà hiện tại tôi đang thiếu trong cuộc sống này.
Những dòng này đã dài thật dài, xin lỗi vì đã viết nó ra ở đây, nhưng nếu không viết thì tôi lại bỏ lỡ một trải nghiệm nữa rồi.
Chân thành cảm ơn các bạn nhiều lắm.
Chia sẻ của Phạm Huy