Phép thử cô vít là một minh chứng. Khi các con số liên tục phá kỷ lục, khi các nguồn nhân lực cạn kiệt, khi các nhân viên y tế quá tải,… Nếu bạn yếu bạn sẽ buộc phải rời cuộc chơi dù muốn hay không.
Chính phủ đâu, tại sao để dân lầm than thế này, tại sao để dân khổ như thế này. Kìa, kìa ông già kia đang hấp hối rồi kia, oxy đâu, oxy đâu….
Bạn hờn trách thế giới, bạn hận nhưng bạn không thể làm gì? Trong tình huống dở khóc dở cười này, bạn đừng quá trông mong vào sự giúp đỡ của người khác, mà HÃY TỰ CỨU MÌNH ĐI.
Bạn có bao giờ rơi vào tình trạng này chưa, khi cả nhà đều ốm, người già, trẻ em và chính bạn cùng sốt 1 lúc, bạn chọn cứu ai? Tôi lo cho chính mình còn chưa xong nữa là, tôi chỉ có thể cầm cự bằng chút ý chí, sao cho bản thân không rơi vào mê sảng, tôi giữ cho con tôi không bị co giật, tôi giúp người già uống thuốc. Còn thanh niên ư, tự cầm cự.
Bạn biết cảm giác đó k, chờ cho đến khi trời sáng, cơn sốt kèm theo sự ớn lạnh đến run người, những cơn đau đầu như búa bổ,… tất cả đều vượt qua giới hạn của bạn, và bạn bật khóc, nhưng khóc không giải quyết được vấn đề, nó chỉ làm mọi thứ tồi tệ hơn.
Cũng giống như các nhân viên y tế, các quan chức chính phủ bây giờ, họ như ngồi trên đống lửa, khi tất cả đều đang quá tải, họ không thể cứu hết tất cả mọi người, họ chỉ cứu được số đông mà thôi, nếu chẳng may bạn không nằm trong số ấy thì sao?
Hãy tự cứu mình đi, chỉ số AQ chỉ số vượt khó của bạn đâu?
Bạn biết loài chuột, gián, rết chứ, mặc dù chúng rất nhỏ bé nhưng chúng đã tồn tại rất lâu rồi từ hàng trăm năm về trước khi khủng long và các loài khác tiệt chủng thì chúng vẫn còn sống và sống đến ngày hôm nay.
Thích nghi với hoàn cảnh lúc này, con người cũng không dễ chết như vậy đâu, chỉ cần có ý chí kiên cường, niềm tin vững vàng, và hành động kịp thời.
Những khoản tiết kiệm mà bạn đã có, những mối quan hệ, hãy tận dụng tất cả, các số điện thoại của cơ quan gần nhất, cầu cứu các mạnh thường quân, các nghệ sĩ đang làm từ thiện, các tu sĩ,… Hãy liên hệ, cầu cứu. Ít ra trong 100 lời gửi đi sẽ có 1 vài người giúp bạn.
Quan trọng nhất là tinh thần của mình lúc này, hãy biết rằng con người có thể:
Chịu đói từ 8-21ngày mà không chết.
Nhịn khát 3-5 ngày mà vẫn sống được,
Chẳng phải ông bà ta đã từng trải qua nạn đói năm 75 đó sao, họ vẫn tồn tại và sống được cho đến hôm nay đấy, phải rồi vậy chúng ta cũng sẽ sống.
Hãy khao khát được sống. NIỀM TIN là thứ giúp chúng ta tồn tại ngay chính lúc này, đừng bao giờ để mất nó dù chỉ 1phút. Đừng đầu hàng. Hãy nạp cho mình những sự tích cực, có rất rất nhiều người đã chết, nhưng số người đã khỏi bệnh và trở về nhà an toàn đâu, sao bạn cứ mãi chú ý đến sự chết chóc và đau khổ vậy.
Còn thở là còn gỡ sao. Hãy chứng minh cho tôi thấy đi, nào mạnh mẽ lên, thắp thêm 1 niềm tin, 1 ánh sáng nhỏ vào VIỆT NAM TÔI YÊU.
Chia sẻ của Phiêu Diêu