Bản thân mình, mình thấy con người chúng ta có khuynh hướng trân trọng gìn giữ những thứ hữu hình: như căn nhà, như chiếc xe, như 1 món đồ lưu niệm, 1 cái váy,… Khi mỗi chúng ta nhận được 1 món đồ, dù là tự bỏ tiền ra mua hay được tặng, thì ta đều hiểu ta đã phải nỗ lực như thế nào mới có được.
Đâu phải tự nhiên bạn sống sao mà được nhiều bạn bè tặng quà, bạn phải chân thành, bạn phải nỗ lực trở thành người hữu ích trong mắt bạn bè, hết lòng vì bạn bè thì người ta mới yêu quý và tặng quà cho chúng ta. Một món đồ được mua cũng thế, nó từ công sức làm việc ngày đêm. Thế nên, chúng ta trân quý và sử dụng triệt để giá trị món đồ, đôi khi tới mức hư không thể sửa được mới đem bỏ mà thôi.
Vậy còn những thứ vô hình trong cuộc sống?
Chúng ta có đang lãng phí không?
Và liệu rằng, những thứ vô hình này có đáng giá hơn những món đồ ta được tặng, được mua không? Tôi từng thấy 1 người chỉ vì mất 1 căn nhà mà có thể muốn tự tử, nhưng tôi chưa thấy ai bị giảm 10 năm tuổi thọ vì 1 thói quen gì đó mà buồn rầu muốn tự tử cả, dù rằng việc giảm 10 năm tuổi thọ thì đồng nghĩa bạn gần cái chết và khi về già, bạn sẽ hối hận vì không đủ thời gian cho con cháu.
Bạn không tin? Hãy xem cách ta đối xử với 1 tài sản vô hình.
Đó là thời gian.
Bạn có bao giờ sau 1 ngày, tự hỏi:
Hôm nay mình đã làm cái quái gì vậy, bao nhiêu việc thực sự có giá trị đã được mình làm hôm nay? Cafe tám gẫu, ôi không, đi dạo shopping, ôi càng không… đôi khi bạn chợt nhận ra, cả 1 ngày bạn chả làm được tích sự gì có ích cho bạn, cho người thân và cho xã hội, chưa kể nhiều bạn còn vô tích sự ngay cả trong nơi làm việc, đó là ngồi chơi games.
Ngày nay, giới trẻ nghiện Mạng Xã Hội rất nặng.
Đi đâu, tôi cũng thấy các bạn trước khi ăn là chụp rồi post face trước, ăn sau. Đi ra phố đi bộ thì quay clip up tiktok.
Hành vi lướt mạng xã hội một cách không chủ đích, lướt tùy tiện vô hình dung làm lãng phí thời gian ghê gớm trong 1 ngày của bạn, chưa kể nhiều bạn còn tham gia vào nhiều cuộc tranh luận vô bổ giữa các nhóm fans, tranh luận chuyện showbiz, các scandal dù rằng những việc đó chả giúp các bạn khỏe hơn, giàu hơn, thành đạt hơn từng ngày, mà nếu nói theo quy luật nhân quả, nó chỉ giúp bạn TẠO NGHIỆP mà thôi, thì rõ ràng bạn đi GÂY THÙ CHUỐC OÁN khắp nơi.
Nhiều bạn trẻ hiện nay không sợ việc này, âu cũng lẽ thường vì nó chưa khiến bạn nghèo đi liền, cũng chẳng làm mất 1 đồng nào, nó chỉ gián tiếp lấy đi cơ hội tương lai mà thôi, mà cái này mấy ai quan tâm.
Tới đây, tôi chợt nhớ, thời mẹ tôi còn sống, mỗi lần tôi lãng phí 1 thứ gì đó trong cuộc sống, như ăn 1 bát mì gói mà ăn không hết, mẹ la tôi ngay và nói: còn nhỏ mà lãng phí thì lớn sao khá giả nổi hả con.
Tiếc thay là sự lãng phí những thứ vô hình như thời gian, sức khỏe, trí tuệ thì chẳng có bà mẹ, ông bố, ông bụt nào hiện ra nhắc nhở chúng ta cả. Chỉ có 1 thứ duy nhất, là ý chí bản thân mà thôi.
Tôi có nghiên cứu về cách sống tối giản của người nhật và 1 tư duy mà tôi thích nhất, nếu 1 món đồ nào đó không cần thiết, và đã vô giá trị thì hãy vứt nó đi ngay, để tránh sự lãng phí không cần thiết. Trong cuộc sống cũng thế, hãy tập trung vào những điều thực sự quan trọng cho cuộc đời anh/chị/em.
Vì chả bao giờ có phép màu nào biến
1 người lao công thành 1 doanh nhân trong 5 – 10 năm
Mà đó là cả quá trình nỗ lực không ngừng nghỉ.
Chia sẻ của Nguyễn Tuấn Hùng