Dạo này thấy nhiều điều đẹp đẽ và hạnh phúc, muốn viết về nó mà không biết đặt cái tiêu đề sao, vừa rồi nghe cái tập 97 tự dưng nghĩ ra cái tít như vậy.
Ai bảo sao chép kệ à.
Vào bài nè.
Đã bao giờ bạn cảm nhận được niềm vui như này…
Là được đặt chân đến những vùng đất mới, bỏ giày dép, trải bước qua cỏ non, leo từ chân núi tới đỉnh rồi sang tận cùng phía bên kia bờ vực, dừng lại thấy tiếng tim đập thình thịch, nghe hơi thở mạnh mẽ bên trong, còn bên dưới khung cảnh tươi đẹp rộng mở trải dài theo con mắt … trải nghiệm cuộc sống như một người dân ở đó, lên thuyền, ra khơi, sống như một dân đảo thực sự …
Hơn là những bức ảnh chụp choẹt bản thân ảo diệu vô nghĩa, uể oải sau ô cửa kính xe, mệt mỏi sau hộp kính văn phòng, nhà xưởng…
Là cảm thấy vui khi những giọt mồ hôi lăn dài trên má, thấm ướt ngực áo trong phòng tập. Là khoảnh khắc nâng tới cái tạ cuối cùng với chút sức sức còn lại… thôi nào cố lên nào! 1 cái nữa thôi!
Hơn là cố gắng vớt vát vài phút ngủ dài trên giường vì tối hôm qua lỡ … lỡ làm gì thì chắc ai cũng biết rồi đấy hihi.
Là cảm thấy hạnh phúc khi ăn một món ăn ngon miệng do bạn tự làm với chút ít tâm sức cho bạn và người bạn yêu quý.
Hơn những bữa ăn công nghiệp, đồ ăn nhanh, đồ nhậu khiến bạn không tỉnh táo…
Là cảm thấy hạnh phúc, thích thú khi đọc được một cuốn sách, học được một kiến thức mới làm cuộc sống của bạn tốt lên.
Hơn những buổi tụ tập ăn uống không nhiều ý nghĩa, đôi khi còn sặc mùi giả tạo, gượng ép trong đó nữa? vì đó đâu phải nơi bạn muốn đến.
Là cảm giác ngồi trên xe, đi làm, đọc được một vài trang sách rồi chợt cảm thấy … trời! bà mẹ sao nó hay quá, sao mình không đọc được nó sớm hơn…
Hơn những món đồ bạn chi tiền ra mua không nhiều ý nghĩa…
Là cảm thấy bản thân tràn đầy năng lượng mỗi sáng đi làm vì hôm nay, từ rất sớm đã xong hết những việc chăm sóc bản thân. Để khi nhìn vào report cá nhân lại thầm vui vì chí ít ngày hôm nay dẫu có sao thì cũng ngon một điểm rồi!
Hơn rất nhiều cảm giác uể oải, chán nản, chẳng muốn đến công ty nhưng vì lý do nào đó vẫn phải lê lết đến.
Là những quyết định có phần quan trọng sẽ ảnh hưởng tới cuộc đời bạn, có nhiều suy nghĩ, đắn đo nhưng sau cùng bạn vẫn phải vượt qua nó…
Hơn cảm giác ngồi đó suy nghĩ, lãng phí thời gian của bản thân.
Là những câu chuyện nhỏ nhặt đời thường, những hành động giúp đỡ giản đơn, cho đi tự nguyện và nhận lại đôi khi là vài lời cảm ơn, hoặc cũng không cần nhận lại gì cả!
Hơn những điều khó chịu, nhỏ nhen đời thường quanh bạn…
Những thứ đó tưởng chừng đơn giản nhưng vô tình lại tạo nên hạnh phúc, một thứ hạnh phúc tự nguyện.
Nó sẽ đến khi bạn, chính bạn … chịu đánh đổi một thứ gì đó để có thể cảm nhận được nó.
Và sự đánh đổi đó cũng chẳng dễ chịu, cũng có những nỗi đau…
Đau về thể xác khi tập luyện chẳng hạn.
Đau vì những suy nghĩ trái chiều không nhận được sự đồng tình chẳng hạn, cô đơn lắm chứ.
Đau vì nhận ra những thứ mình làm … cũng stupid như chính bản thân mình vậy …
Nhưng đó là nỗi đau tự nguyện mà XỨNG ĐÁNG…
(điều mà mọi người chắc đã nghe rồi đó, từ kẻ mà ai cũng biết là ai rồi đó, tất nhiên không phải Voldermort rồi )
Vì bạn sẵn sàng chịu những nỗi đau tưởng chừng khó vượt qua đó để để đánh đổi thứ ý nghĩa với bạn….
Những điều trên cũng dễ để cảm nhận lắm, chỉ cần bạn chịu đánh đổi thời gian, công sức và mồ hôi để đạt được.
Hoặc bạn vẫn sẽ mãi bế tắc, mãi đau khổ vì mới chỉ muốn mà không làm, đồng nghĩa là còn lâu mới làm được?
Đã bao giờ bạn cảm thấy vui, thấy hạnh phúc, thấy thỏa mãn với những thứ bạn đang làm?
DỪNG LẠI VÀ NGHĨ ĐI!
Sang tuần là có số 100 rồi, xem nghe nhiều hơn cả xem trên youtube nữa.
Chia sẻ của Phạm Huy