Tại Sao Lại Chưa Hạnh Phúc?

Một điều tôi suy nghĩ khá lâu về bản thân.

Đó là cũng sống lâu lâu ở cuộc đời này rồi, mà sao không cảm thấy hạnh phúc?

Khi nhìn quanh bạn bè đồng chăng lứa nhiều đứa cũng gặp tình trạng tương tự.

Còn các bạn? Không biết có bạn nào cũng đang như vậy?

Đó là trong công việc, bản thân thật sự không cảm thấy vui vẻ nhưng vẫn chấp nhận làm trong trạng thái miễn cưỡng, mỏi mệt.

Khi muốn yêu thương một ai đó, nhưng lại tự ti về gia thế, hoàn cảnh nên thôi chờ ngày giàu có đã.

Muốn chăm sóc cho gia đình một cách tốt nhất, nên cách ta chọn là lao vào làm việc rồi chờ ngày hoàn hảo.

Nhưng hình như càng chờ, càng đi theo lối đó lại càng không thấy hạnh phúc.

Niềm vui trong cuộc sống ít dần, cứ thấy buồn buồn, bắt đầu trở nên ích kỷ, đôi khi cáu bẩn, tâm trạng lúc nào cũng cảm thấy mệt mỏi.

Rồi riết cũng không biết tại sao lại trở nên như vậy?

Hình như đang ở trong một lối mòn không lối ra.

Hình như khi buồn, khi bế tắc… chúng ta có xu hướng dành nhiều sự chú ý cho nỗi buồn, cho những gam màu xám, để bản thân chìm đắm trong các vấn đề tiêu cực hơn là để ý tới những điều tích cực xung quanh.

Chúng ta không thấy những thứ tốt đẹp làm chúng ta cảm thấy hạnh phúc.

Cách đây một vài năm, tôi đã luôn nghĩ rằng phải thành công trong sự nghiệp, phải trở nên giàu có… như ông nọ bà kia.

Lúc đó hạnh phúc mới đến, lúc đó mới có người yêu tôi thật lòng, lúc đó tôi mới chăm sóc gia đình một cách tốt nhất.

Nhưng qua mỗi ngày, học thêm được một chút.

Tới giờ tôi vẫn tự hỏi lại bản thân.

Liệu có cần trở thành như tỷ phú X, sở hữu từng này gia tài.

Mới được hạnh phúc không?

Câu trả lời hình như là không.

Mà tỷ phú X cũng không chỉ tôi cách sống sao cho hạnh phúc. Ổng còn bận với công việc, gia đình, hạnh phúc của ông.

Hạnh phúc dường như không tới từ số tiền tôi có.

Có những lần đi du lịch tới những địa điểm mà tôi thích, một mình trải nghiệm cuộc sống ở nơi tôi chưa từng đến.

Có những lần được đi ăn ở những nơi mà ngày tôi còn đói, tôi chỉ có thể đứng nhìn ở ngoài rồi bỏ đi.

Có những lần bỏ tiền ra mua thứ tôi thích từ lâu.

Tôi vẫn không thấy hạnh phúc, không thấy vui vẻ khi có được điều đó.

Rồi những lần vô tình thấy sếp tổng lấy cớ công việc rồi lao vào nhậu nhẹt tới 3 ~ 4 giờ sáng để trốn tránh gia đình.

Ở vị trí đó, ông là người có mọi thứ.

Nhà cửa, xe xịn, công ty. nhưng chẳng bao giờ thấy ông vui vẻ mỗi khi nhận cuộc gọi từ vợ.

Cuộc sống của ông chỉ xoay quanh công việc và bàn nhậu.

Vậy là hình như tiền bạc không phải 100% hạnh phúc.

Nếu tôi không yêu thích công việc hiện tại?

Tôi có cần phải làm nó cả đời một cách chán ngắt, trở nên cáu bẩn, rồi tự buồn bực bản thân không?

Câu trả lời hình như cũng là không.

Hình như tôi có thể thay đổi điều đó.

Hình như tôi có thời gian để học thứ tôi muốn làm.

Hình như không có ai cấm tôi bước đến tìm những thứ đó để học.

Hình như trong quá trình đó tôi cũng đã thấy hạnh phúc rồi.

Hình như không có ai cười khi tôi chịu khổ, chịu nắng, chịu mưa làm thứ bản thân muốn.

Có chăng sẽ là chính tôi…

Về sau này, sẽ tự cười, tự vả vào mặt mình… vì ngày đó tôi đã chẳng làm gì cả.

Tôi có cần phải đợi khi giàu có rồi mới làm bố mẹ vui không?

Hình như là không nốt.

Có những lần về thăm nhà, nấu ăn cho gia đình, tụ tập bạn bè BBQ ngoài trời.

Thấy bố mẹ vẫn khỏe, món tôi nấu được bố mẹ dùng ngon miệng như cách họ nấu cho tôi ngày nhỏ.

Bạn bè thì ngồi quanh đóm lửa, cười nói, chuyện trò trong lúc chờ đồ ăn chín.

Tự dưng thấy bình yên, thấy yên tâm, thấy hạnh phúc trong lòng.

Dần tôi nhận ra… những việc nhỏ cũng có thể làm tôi hạnh phúc.

Những hành động nhỏ bé cũng có thể làm tôi vui.

Quãng đường tôi cảm thấy ý nghĩa khi đi mới chính là quãng đường làm tôi hạnh phúc.

Những lúc học được một thứ gì mới, những lúc bắt đầu đổ mồ hôi…

Chính là lúc tôi cảm nhận được muốn hạnh phúc thì phải chịu đánh đổi, chứ đừng chờ.

Nhưng đánh đổi cũng phải theo cách đáng giá nhất, chứ đừng mù quáng theo đuổi một thứ không hạnh phúc.

Tôi có một người bạn làm quản lý cho một công ty nọ, cũng hơn 50 tuổi rồi.

Có lần cf ổng nói… “Tao vẫn đang tìm cách enjoy công việc của mình”

Tôi biết công việc của ông luôn căng thẳng, với một người ít tuổi như tôi, đó là một bài học làm tôi suy nghĩ rất nhiều.

Hình như tôi sẽ không chờ đợi một tương lai như vậy.

Chờ tới khi già rồi mới học thứ mình muốn?

Chờ tới khi giàu có rồi mới chịu hạnh phúc?

Chờ ai đó đến kéo tôi ra khỏi nỗi buồn, khỏi sự tuyệt vọng, nói cho tôi biết tôi thích gì?

Chờ một ngày đức chúa trời nào đó cho tôi đủ dũng khí để trình bày quan điểm trước một đám đông?

Chờ một ngày tự dưng viết được một bài viết hay?

Chờ những cái chờ vô vọng.

Đừng chờ nữa! Nếu hạnh phúc được thì cứ tìm cách để hạnh phúc đi.

Chia sẻ của Phạm Huy

Bài viết này có hữu ích với bạn không?

Click vào một ngôi sao để đánh giá bài biết!

Đánh giá trung bình 0 / 5. Số phiếu: 0

Không có phiếu bầu cho đến nay! Hãy là người đầu tiên đánh giá bài này.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bài viết có 0 bình luận
THÔNG TIN NGƯỜI GỬIĐóng (x)

Bài Hay Nên Đọc

Bài Mới Xuất Sắc

Case Study Mùa Dịch: Bán Hết 500kg Cua Trong 1 Ngày

Đây là một case study khá thú vị với mình trong mùa dịch, chưa dừng việc bán hết 500kg cua mà những ngày tiếp theo...

Seeding Facebook – Hiệu Ứng Đám Đông Không Bao Giờ Đi Sau Thời Đại

Mình làm chuyên về dịch vụ seeding từ lúc mà seeding còn chưa biết đến nhiều bị. Thậm chí anh chị em đánh đồng vào...

Cổ Phiếu Bất Động Sản Có Phải Là Những Tài Sản Bất Động Thời Gian Tới?

Trước khi tìm hiểu dòng cổ phiếu BĐS có tiếp tục là dòng cổ phiếu đáng đầu tư cho năm 2021-2022. Chúng ta cùng nhìn...

Hạng mục đầu tư – Tại Sao Stocks Có Thể Đánh Bại Bonds Hay Gold?

Đầu tư có thể được hiểu là việc từ bỏ nhu cầu tiêu tiền ở thời điểm hiện tại của bản thân mình, chuyển số...

Ma Trận BCG Là Gì?

Được tạo bởi Boston Consulting Group, ma trận Boston – còn được gọi là ma trận BCG hoặc ma trận tăng trưởng – cung cấp...

Ngày Kép 5.5 Thì Làm Gì Để Nhiều Đơn Hàng?

Trước tiên, shop cần tối ưu lại trang chủ của shop, banner, hình ảnh sản phẩm và nội dung mô tả của các sản phẩm...