Khi thất bại mình rất thích tìm sự đồng cảm, mình thích tìm thầy của mình để chia sẻ là mình đã cố gắng thế nào, với mong muốn họ sẽ hiểu là mình không phải đồ vô dụng, hay là người kém cỏi gì. Nhưng sau này, mình mới hiểu tất cả chỉ là sự yếu đuối, sự ngụy biện cho năng lực yếu kém và thiếu bản lĩnh của mình.
Người thất bại khi gặp khó khăn thì họ sẽ thích tìm người để kể lể mong nhận được sự cảm thông. Nhưng người bản lĩnh thì ngược lại, khi chưa kịp buồn, họ đã cố gắng bằng mọi giá tìm ra giải pháp để giải quyết nó rồi.
Trước kia mình rất thích đoán suy nghĩ của người khác, mình khi làm một việc gì đó, nếu ai đó chỉ cần nói kháy hay nói kiểu ý chê mình xíu là mình dành cả ngày ngồi nghĩ: rằng có nên tiếp tục không ta, liệu mình làm vậy có đúng không ta, mình nên làm gì để họ không chê mình nữa ta.
Hay nói cách khác là mình đang lo sợ người ta không hài lòng với mình. Nhưng sau này mình mới ngấm từ từ, mấy người hay thích chê mình, hay thích phán xét mình, những lúc mình khó khăn chả bao giờ thấy mặt chúng nó cả. Thậm chí, lúc mình khó khăn, bọn họ còn ở đó cười ha hả ha hả nữa.
Vậy nên, xã hội này không sống vừa lòng hết được, miệng là của họ, họ thích thì họ nói, họ nói cho đã cái dạ của họ chứ họ cũng chả nuôi mình ngày nào cả. Vì thế, sống cho vừa lòng người khác là một điều ngu dốt nhất của mình từng làm.
Tốt mù quáng: Mình là đứa rất hay nghĩ cho người khác, thế nên trong làm ăn, hay cuộc sống, lúc nào mình cũng rất nhiệt tình với người ta.
Làm ăn ,đôi khi mình chấp nhận nhường cho họ phần nhiều để mình lấy phần ít, cái gì cũng chịu thiệt về bản thân, sống hết mình với người khác, đặt lợi ích của họ lên mọi chuyện, để rồi, một số người, họ chả coi mình ra gì cả, tính toán với mình từng cắc, riết thành ra lợi dụng mình luôn, xem những gì mình làm là chuyện dĩ nhiên và đương nhiên.
Nói chung, các bạn ạ, những ai mà có tính như mình thì bỏ liền nha. Hãy để lòng tốt đó đến với người xứng đáng, đừng đem nó đi ban một cách vô tội vạ. Đôi lúc, họ không biết trân trọng lòng tốt của mình đã đành, mà thành coi thường mình luôn
Chia sẻ của Ngô Thanh Trà