Loại 1: Ước mơ làm cho bạn ngày càng hao gầy, mệt mỏi. Biểu hiện là đầu óc căng thẳng mệt mỏi, tinh thần ngày càng đi xuống => Dẫn đến sức khỏe cơ thể ngày càng yếu, bệnh tật kéo đến.
Loại 2: Ngược lại với loại 1. Khác chút xíu là tuy cơ thể vẫn mệt mỏi vì làm việc nhưng hồi phục rất nhanh. Tinh thần thì minh mẫn tràn đầy năng lượng, yêu đời, yêu từng việc nhỏ nhất.
Không triết lý hay dạy đời, Vương may mắn được trải nghiệm loại 2 trong thời gian khá dài (chắc là hơn 10 năm gì đó). Nay chia sẻ lại, biết đâu giúp ích cho ai đó nếu lỡ có đang bị mắc kẹt.
Kể chuyện cho mọi người nghe nè:
Có một hạt sầu riêng, sau thời gian được ủ thì lên mầm và được đem đi trồng.
Cây sầu riêng con mỗi ngày thấy những cây sầu riêng trưởng thành cho ra rất nhiều quả. Nó ước mơ sau này cũng được như vậy.
Mỗi ngày nó đều tưởng tượng về cảnh nó sẽ cao lớn, mọc đầy quả, bán được rất nhiều tiền và trở nên giàu có. Rồi nó sẽ được thế này, thành thế kia.
Cứ như vậy, lòng tham của sầu riêng non ngày càng tăng lên. Nó cứ sống trong cái mơ mộng đó thay vì thực hiện cho tốt công việc quan trọng hiện tại của nó là phát triển rễ cho sâu để hút nước và chất dinh dưỡng, mọc lá vươn cành ra cho nhiều để đón ánh mặt trời.
Lòng tham quá lớn, nó bắt đầu có thái độ tiêu cực ghét bỏ hiện tại. Lúc thì nó trách tại sao chỗ nó được trồng ít nước quá, nhiều lúc gặp nước bẩn nó bực tức không thèm lọc đi để mà hút. Nó còn nghĩ hay bơm thuốc tăng trưởng để lớn cho nhanh.
Hè đến thì nó than thở nắng gì mà nóng thế, thu sang thì nó nói lá rụng gì mà nhiều còn đâu mà dùng…
Năm tháng trôi qua, nhìn những cây cùng thời ngày càng cao lớn, trong khi nó thì héo mòn. Mỗi giây phút trôi qua với nó thật mệt mỏi. Nó cảm thấy mình chẳng có gì, rễ thì yếu, lá thì vàng úa, thân thì lùn, nó chẳng thấy mình giỏi cái gì hết…THẬT BẤT TÀI.
Nó bắt đầu tiếc nuối, phải chi hồi đó mình cố gắng đâm rễ cho sâu thì giờ có nhiều nước để mà dùng, phải chi kiên trì hơn, phải chi cái lọ…phải chi cái chai…
Lại một lần nữa, nó bỏ quên hiện tại…Không lo cải thiện những việc đó mà chỉ nghĩ và nuối tiếc.
Nó thấy mệt mỏi và bế tắc quá…
Ơi sầu riêng, hỡi sầu riêng. Đã nhận ra bài học chưa?
Lúc đó sầu riêng non chưa biết rằng sẽ hạnh phúc hơn nhiều nếu có ước mơ rằng tạo ra thật nhiều quả ngon để mọi người thưởng thức, để mang lại niềm vui cho mọi người. Tiền tất yếu sẽ đến sau khi trao giá trị cho người khác thôi mà.
Sau những chuyện đã trải qua, sẽ có ích gì nếu cứ ngồi đó và hối tiếc. Sai lầm trải qua, nghịch cảnh gặp phải, những người mang lại cho ta đau khổ…đều là những gười thầy đáng trân trọng nếu chịu nhìn cho thật kỹ.
Vương có một ước mơ khi bắt đầu KINH DOANH ONLINE THỜI TRANG NAM.
Kiếm được nhiều tiền ư? Hay kiếm thật nhiều tiền, mở thật nhiều shop?
Có thể như thế, nhưng đó chỉ được xem là quả mà thôi.
Sâu trong tâm hồn, Vương có một mong muốn được giúp đỡ người khác bớt khổ hơn, cả về tiền bạc lẫn tinh thần.
Muốn như thế, Vương cần nhiều yếu tố hơn chứ không chỉ nghĩ nó trong đầu. Muốn giúp người khác trước tiên cần giúp chính mình cho tốt.
Chiến lược, cách chọn sản phẩm, cách chạy quảng cáo, cách chốt đơn…những thứ đó Vương may mắn được một người anh tuy xa lạ nhưng hào sảng chỉ dạy.
Nhưng để chia sẻ giúp đỡ người khác, Vương cần biết viết biết nói…
Chắc chắn là khó khăn đó vì Vương vốn là người siêu hướng nội, sống nội tâm, hay khóc thầm, nhưng không yêu màu tím đâu nhé
Không biết có ai có mong muốn tập viết tập nói cùng Vương không? Cho Vương biết với nhé, chúng ta cùng đồng hành.
Và mọi người biết không, nếu cây sầu riêng non hiểu thật kỹ rằng: có nhiều hạt sầu riêng ươm nhưng không được nảy mầm.
Thì được sống trên đời này, dù trải qua ĐƯỢC – MẤT, HƠN – THUA, THÀNH – BẠI, VUI – KHỔ…thì đều cảm thấy biết ơn hết. Vì như vậy mới hiểu ra chính bản thân mình, mới biết mình được sinh ra trên đời này để làm gì.
Mọi người có ai quan tâm cách làm thế nào để hiểu bản thân hơn không nhỉ?
Chúc mọi người nhiều năng lượng nhé! Cảm ơn mọi người đã đọc bài
Chia sẻ của Trần Vương