Trước khi vào Shopee thì tớ đã quá đủ bận – con cái, công việc, gia đình, học hành. Chẳng trách, ở khoảng cách gần 10.000km, mới gần 3 năm gắn bó, tớ đã một lần đưa chồng ra toà (may chưa li dị ), một lần quá ức chế mà đập phá tơi tả đồ đạc trong nhà, và cơ số lần quá stress mà tự đập đầu vào tường toác máu (tính tớ hơi chó điên ).
Vì vẫn hi vọng còn nhiều năm nữa gắn bó với Shopee, nên tớ đã phải tự tìm cách cân bằng cuộc sống, trong cái vòng luẩn quẩn 24 tiếng đồng hồ.
Xã hội thường vẫn hay lên án phụ nữ chăm chỉ lao động là “hám tiền” và “hám công danh”, vì thế mà chỉ trích họ dành ít thời gian cho “gia đình”. Nhưng chúng mình cần hiểu, đồng tiền là phương tiện trao đổi giá trị lao động, theo một cách nào đó, “định hình” vị trí xã hội của bạn.
Để được đi làm, tớ gửi con đi trẻ khi bé 14 tháng. Đi làm có tiền, tớ chọn cho nhóc một trong những trường học tốt nhất trong phạm vi bán kính 10’ từ chỗ làm.
Vì vậy, chỉ cần được gọi, dù thông báo đơn giản như con ngã, con ho, con sốt, là tớ luôn có mặt với vận tốc ánh sáng. Tớ cũng chưa bao giờ bỏ lỡ bất cứ hoạt động nào ở trường con, từ nhỏ gọn 15-30’ tiệc trà gia đình, đến lai dai dài lâu như tiệc giáng sinh, hay buổi bán hàng từ thiện.
Tớ xây dựng cho mình một sự tự tin cần có cho phụ nữ – dành cho con tất cả những điều tốt đẹp nhất, có mặt và chia sẻ bất cứ khoảng khắc nào con cần mình ở bên.
Niềm tin này vững chắc, không có đối tượng hay xã hội nào lay động được. Bởi không có trầm cảm nào đến nhanh bằng cảm giác tội lỗi khi làm việc quá nhiều và chăm con chưa đủ.
Với chồng, vì sáng tối đều chổng mông chuẩn bị cho con, hàng tuần 2 vợ chồng đều hẹn nhau đi ăn trưa 2-3 lần. Dù phải cố gắng lắm vì nghỉ được 1 tiếng thôi, nhưng chính những nỗ lực này kéo hai đứa gần lại nhau hơn. Đặc biệt, dù ít dù nhiều tối nào mình cũng ôm chồng ngủ và thức dậy cùng nhau (nếu được).
Nhiều người đánh đồng giữa ngủ với nhau và ngủ cùng nhau, cá nhân tớ nghĩ, người ta có thể làm tình với người lạ, nhưng nhất định chỉ ngủ cùng với người mình yêu. Đây cũng là một cách gắn kết vợ chồng hiệu quả, cũng là cơ hội để tranh thủ tình yêu mà tớ chia luôn việc nhà cho chồng.
Nói chung là, vì giải quyết ổn thoả chuyện gia đình, nên mình rất yên tâm và tập trung lao động
Ai biết nhà Little London đều biết, tớ tự tay order và đóng hàng gửi từ UK về Việt Nam. Nhiều mẹ có thắc mắc, lấy đâu ra lắm thời gian thế Tớ xin chia sẻ 2 phương pháp chính được áp dụng lâu nay là – ngủ chia pha Biphasic và làm việc đa năng Multitasks
Cái hay nhất của phương pháp ngủ chia pha Biphasic (bạn nào cần tài liệu cứ inbox) là cho phép mẹ bỉm vừa làm việc và ngủ theo cữ của con. Ví dụ, khi bé nhà mình dưới 1 tuổi, cữ sữa 2-3 tiếng thì pha ngủ của mình cũng đúng vậy, nên khi dậy cho bé ăn không hề thấy mệt. Ngay cả giờ bé 4 tuổi, bé ngủ 2 cữ 5 tiếng (ngủ thông đêm nhưng trở mình 1 lần), cứ khi nào bé chuyển giấc mình đều có mặt vỗ nhẹ, tạo cảm giác mẹ luôn ở bên.
Trong thời gian bé ngủ, mình vẫn cứ đóng hàng và kiểm tra công việc của Little London một cách hiệu quả. Đến pha ngủ thì mình chợp mắt thôi. Mỗi ngày tớ ngủ 4-5 tiếng, theo nền tảng khoa học của Biphasic thế là “đủ”. Nhưng vì truyền thống ngủ 8 tiếng/1 ngày, mà nhiều người chỉ trích đây là phương pháp … làm việc để chết
Lao động với tớ là đam mê của, giống như bạn đi du lịch, bình thường tớ thực sự không thấy mệt mỏi, rất enjoy những việc mình làm. Nhưng tớ có hạn chế về khả năng tập trung sâu, thời gian hoạt động hiệu quả chỉ khoảng 2-3 tiếng (có thể do mình luyện Biphasic sớm), nên hết một giai đoạn này tớ cần phải nghỉ – không nhất thiết là ngủ.
Não bộ hoạt động hiệu quả hơn chúng ta tưởng nhiều, chỉ cần bạn thay đổi từ task này sang task khác cũng là một cách nghỉ ngơi. Ví dụ mình làm nghiên cứu khoa học 3 tiếng, nghỉ 30’ check việc nhà Little London, back lại làm nghiên cứu. Điều tối quan trọng là bạn không được biến multitask thành parallel task.
Mỗi task cần một khoảng thời gian nhất định để hoạt động hiệu quả, trong thời gian lao động của task này không được vương vấn công việc của task khác. Ví dụ, mỗi sáng từ 6:30-7:30 chuẩn bị cho con đi học, tối 18:30-19:30 chuẩn bị cho con ngủ, không nghĩ tới bất cứ công việc gì trong thời gian này, dễ nổi cáu với con.
Tớ vốn không nhịn ai, nhưng với cái bà con này, suốt ngày phải nuốt hận vào trong, nên không muốn gây sự cãi nhau với bả làm gì, thêm ức chế à hahaa
Và các mẹ đừng quên lời Lỗ Tấn: chỉ cần thường xuyên tiêu tiền thì mọi phiền não sẽ giảm bớt 80%, IQ và EQ sẽ được nâng cao.
Thỉnh thoảng hãy tiêu tiền vào những khoản nếu bạn không bán hàng thì sẽ không thể nào có được. Điều đó không chỉ tạo động lực và tạo nên ý nghĩa của việc bán hàng, cho tớ thêm quyết tâm để tiếp tục cố gắng.
Chồng cũng từng thức tỉnh: Nếu cô chết thì đứa khác sẽ đến và hưởng hết công sức này. Nên cố mà sống vui, sống thọ. Rất nghe lời chồng, giờ nhiều khoản lão can mình vẫn chi tới đi, quên cuộc đời
Có một sự thật mẹ bỉm phải chấp nhận – chúng ta chỉ là người bình thường, đừng ngộ nhận khái niệm supermom. Vì vậy, được – mất là chuyện tất nhiên, đừng tự căng thẳng bản thân mà dẫn đến stress.
Khi quá bận rộn, hãy ngồi xuống làm một cái mind map để thấy được cái gì mới thực sự quan trọng với bản thân, tất cả những thứ khác, có hay không có đừng quá bận tâm. Sau cùng, mục đích chúng ta lao động chính là vì một cuộc sống tốt đẹp hơn, đừng tự áp lực mà thành ra hành hạ chính mình và gia đình.
Thực sự Shopee lấy đi của tớ không ít tâm huyết và sức lực – những gì đạt được đều đánh đổi bằng máu và nước mắt. Chia sẻ này hi vọng mọi người hiểu được phần nào nỗi vất vả của một bà mẹ bỉm sữa chân trong chân ngoài.
Chúc các mẹ đang bán hàng ở Shopee một tinh thần thật độc lập và kiên cường. Muốn những thứ mình chưa bao giờ có, cần làm những việc mình chưa bao giờ làm!
Chia sẻ của Mạnh Chu