Chỉ khi nào ở vào một vị trí tương đương thì mới thực sự hiểu được.
Làm lãnh đạo không chỉ có trách nhiệm với các nhiệm vụ đang gánh vác để ra các quyết định đúng, mà còn phải chịu trách nhiệm cho các quyết định tồi nhưng cũng phải sẵn sàng ra các quyết định khó khăn.
Nếu mà chỉ làm tròn vai và dĩ hoà vi quý với tất cả mọi người thì đơn giản quá, hãy làm nhà chuyên môn. Còn đã là lãnh đạo thì phải lãnh đạn, chấp nhận bị ghét, chấp nhận đi ngược với đám đông.
Suy cho cùng, lãnh đạo chính là trách nhiệm, trách nhiệm trước bao nhiêu người.
Nhiều khi nói ra rả trong công ty về tinh thần trách nhiệm bao năm nay, chưa kể là viết lên tường trong công ty nhưng mà cũng chẳng có ai để ý, rồi một ngày mình đặt anh/chị ấy vào vị trí ấy với đầy đủ mục tiêu, phân quyền, ủy quyền nhưng mà đụng tới công việc, tới nhân sự là sợ đụng chạm không dám quyết.
Chỉ có 2 con đường để đi: một là quyết thì trở thành lãnh đạo, mà sai mới trở thành lãnh đạo, mới học được bài học về lãnh đạo và trách nhiệm; hai là chần chừ hay biết mà không quyết thì chỉ là quản lý cấp trung (Manager).
Ở công ty tôi là được quyết, sai thì sửa nhưng không quyết thì chỉ làm Manager thôi. Đó là cách dễ nhất để chọn Lãnh đạo cho các Phòng Ban trong công ty.
Mình đã từng “chọn mặt gửi vàng” sai vì chọn Trưởng bộ phận mà không biết nên “chọn đại” và lãnh đạn vì từ lúc được đi học mẫu giáo tới giờ có được làm lớp trưởng hay ai dạy làm lãnh đạo là như thế nào đâu?
Vậy nên, khi nào nghe anh Thi nói “Em quyết đi” thì đừng chần chừ nhé? Vì sau khi ra quyết định thì sẽ bị hỏi tiếp tục 1 câu nữa “em tự tin vào quyết định của mình không?”, nếu thấy vẻ mặt tự tin “say Yes” thì hỏi tiếp “thế em định làm như thế nào?”
Nếu thấy trả lời rõ ràng chi tiết (dù có sai) thì giả vờ nói “em làm đi” vì thật ra mình cũng không có câu trả lời vì nhiều khi không phải chuyên môn.
Chia sẻ của Nguyen Hoai Thi.