Có người bạn hỏi tôi, bạn có đứa con muốn thi Đại học vào ngành Quản trị kinh doanh (Business Administration) thì có nên không.
Bạn bảo cháu thích ngành này, nhưng có người khuyên là không nên vì học ngành đó ra trường chẳng làm nên trò trống gì đâu.
Họ khuyên nên học một ngành gì đó cho có nghề chứ Quản trị kinh doanh không phải là nghề, và học ngành này ra trường không thể khởi nghiệp làm doanh nhân được đâu, còn đi làm thì chẳng ai nhận vì không có nghề gì cụ thể…
Tôi ngạc nhiên quá đỗi với cái định kiến lạ lùng về ngành Quản trị kinh doanh thế này.
Tôi cho rằng, trước hết, cha mẹ cần tôn trọng sở thích và năng khiếu của con trong việc chọn ngành học, vì khi các cháu thích học, các cháu sẽ thuận lợi hơn khi học, còn hơn là cha mẹ ép học ngành mà các cháu không thích, rồi học không vô, rồi bỏ dở giữa chừng!
Còn bảo rằng Quản trị kinh doanh không phải là một nghề thì cũng lạ. Quản lý đích thực là một nghề (nghề quản lý), và khi ra trường, làm bất kỳ công việc gì cũng đều cần vận dụng ít nhiều các môn học trong chương trình quản trị kinh doanh.
Chương trình Quản trị kinh doanh dạy về quản lý (Management), lập kế hoạch, làm chiến lược, Marketing, quản lý nhân sự (HR Management), tài chính (Corporate Finance), quản lý chuỗi cung ứng (Supply Chain Management), hành vi tiêu dùng (Consumer Behaviour), hành vi tổ chức (Organizational Behaviour), kế toán quản trị (Managerial Accounting)…
Người học quản trị kinh doanh nghiêm túc (tôi nói nghiêm túc) sẽ có nền tảng để làm bất cứ việc gì liên quan đến quản lý, bao gồm quản lý công việc, quản lý con người, quản lý thời gian, quản lý dự án; quản lý công ty…
Thử hỏi làm gì mà không cần vận dụng tư duy chiến lược, marketing (ngay cả giao tiếp, dạy con, tìm việc làm, thuyết phục cấp trên, bán hàng… đều cần marketing), quản lý thời gian, quản lý công việc, quản lý bản thân và quản lý con người..?
Nếu quản trị kinh doanh không là một nghề và đào tạo ra chẳng để làm gì thì vì sao cả thế giới, bao gồm các nước phát triển, lại mở ra ngành học này làm gì?
Và còn có cả ngành MBA (thạc sĩ Quản trị kinh doanh) và DBA (tiến sĩ Quản trị kinh doanh) cho những người học xong đại học Quản trị kinh doanh mà muốn theo tiếp con đường học Quản trị kinh doanh.
Còn khởi nghiệp và quản lý doanh nghiệp của mình từ nền móng là Quản trị kinh doanh ít nhiều sẽ thuận lợi hơn là từ các ngành kỹ thuật, sư phạm, tổng hợp… chứ nhỉ?
Những người không có nền tảng Quản trị kinh doanh, khi khởi nghiệp sẽ phải học nhiều hơn về các lĩnh vực này so với người đã sẵn có kiến thức nền tảng về quản lý kinh doanh chứ nhỉ?
Tôi cho rằng ngành nào cũng quan trọng, và nếu con mình đã đam mê học ngành nào thì hãy tạo điều kiện cho con theo học ngành đó (cha mẹ chỉ tư vấn thêm thôi, không nên ép buộc).
Còn ngành Quản trị kinh doanh mà bị chê dữ vậy thì thấy hơi lạ! Mọi người thấy sao?
Chuyện ra trường khó tìm việc làm hay không là do yếu tố cung cầu. Ngành nào cũng có lúc dư thừa hoặc khan hiếm lao động.
Ngoài ra, cũng do năng lực của bản thân nữa. Nếu học hành nghiêm túc, tốt nghiệp loại khá giỏi, biết thêm ngoại ngữ, tìm việc làm không khó!
Ngoài ra, ngành nào thì sinh viên mới ra trường cũng phải làm “lính”, rồi sau một thời gian tích lũy kinh nghiệm, mới lên làm quản lý, làm sếp, chứ có ngành nào mà học xong ra trường làm sếp ngay đâu?
Chia sẻ của Long Nguyen Huu