Nếu ngày đầu tiên bạn hẹn crush đi chơi riêng mà cô ấy lại đến trễ 30p thì bạn có cảm thấy khó chịu không? Đó chính là sự phá vỡ cam kết.
Có thể là không.
Vì bạn thích nó quá mà. Nên tất cả đều có thể bỏ qua được hết.
Nhưng thường thì đó là một trong số những trường hợp hiếm hoi khi người khác thất hẹn mà không làm bạn khó chịu.
Còn lại đa số các trường hợp thì câu trả lời đều là có.
Bởi, bạn cảm thấy họ không tôn trọng thời gian của bạn.
Vậy thì, bạn có làm vậy với chính bản thân mình hay không?
Ngày đầu năm, bạn lên kế hoạch nhất định trong vòng 1 năm sẽ hoàn thành khóa học Toeic để có thể ra trường và có thể làm ở các công ty nước ngoài.
Nhưng đã hơn nửa năm trôi qua, mục tiêu ấy cứ dần bị trì hoãn bởi những lý do vô cùng thuyết phục.
Rồi, cuối năm cũng đến.
Và bạn lại cảm thấy thấy vọng về bản thân mình.
Chính nó chứ không phải bất kỳ điều gì khác làm bạn dần mất niềm tin vào bản thân.
Dần dần, bạn sẽ chẵng dám đặt một mục tiêu gì đó lớn lao.
Và tất nhiên những ước mơ cứ thế trôi đi khi bạn ngày càng lớn tuổi hơn.
Bạn có bao giờ đặt có một mục tiêu nào đó mà bạn biết mình phải đạt được nó BẰNG MỌI GIÁ chưa?
Nếu không đạt được mục tiêu này thì hậu quả bạn nhận được sẽ vô cùng kinh khủng.
Mình tin rằng, nếu bạn đã có một mục tiêu như vậy thì tỷ lệ bạn đạt được nó chắc chắn là rất cao.
Với cam kết BẰNG MỌI GIÁ phải đạt được, bạn sẽ thấy những thứ kiểu như mất động lực hay khó khăn sẽ chẵng là gì đối với bạn.
Và, những công việc khác gần như sẽ bị gác hết sang một bên để bạn ưu tiên thực hiện nó.
Làm một thứ gì đó với mục tiêu là BẰNG MỌI GIÁ (Tất nhiên là trong những khuôn khổ về pháp luật và đạo đức) phải đạt được sẽ tạo cho bạn một động lực kinh khủng.
Nhưng, đời mà, dù có cố gắng nhưng có thể bạn vẫn không đạt được mục tiêu như ban đầu mình đề ra.
Nhưng mình tin chắc chắn rằng, bạn cũng đã tiến rất gần đến nó.
Bởi vì, nếu mục tiêu của bạn là lên mặt trăng và bằng mọi giá bạn phải thực hiện thì kiểu gì thì ít nhất bạn cũng sẽ lên được đến chín tầng mây.
Đó chính là sự khác biệt mang tên “BẰNG MỌI GIÁ”
Chia sẻ của Lê Tấn Nghĩa