Mục lục
Tôi dành bài này cho những anh chị kinh doanh, những người đang loay hoay trước bài toán truyền thông, ném tiền để lấy hư danh vô ích.
Hi vọng những dòng tẻ nhạt này, sẽ giúp anh chị tiêu tiền khôn hơn.
Bắt đầu với 1 case điển hình mà chúng tôi từng gặp phải. Trước đây, tôi có đào tạo và hợp tác với 1 đại lý ở tỉnh miền Trung. Chị này mắc bệnh ảo tưởng sức mạnh, vô – cùng – trầm – trọng.
Chị ấy nói với nhân viên của tôi rằng, chị muốn lập 1 showroom, rồi bỏ tiền mua bài lên báo giống tôi.
Để được nổi tiếng, rồi nhiều người hâm mộ, rồi nhiều người muốn hợp tác cùng. Viết đến đây đéo ngậm được mồm vì vẫn thấy nó buồn cười đến ngô nghê
Chia sẻ với các bạn rằng, tiền trong dân nhiều lắm, nhiều lắm lắm lắm.
Không chỉ bởi trước giờ tôi có rất nhiều đại lý đồng hành hợp tác cùng, mà gần 1 tuần trước đây, tôi có đăng tin sang nhượng quán cafe gần 1 tỷ.
Số tiền không nhỏ, nhưng riêng friendlist của tôi inbox muốn mua (người thật, hỏi thật, việc thật) cũng hơn 200 người. Với số tiền ấy nhân lên với số người (chỉ tính mỗi friendlist của tôi) thì các bạn hiểu rằng, xung quanh ta rất nhiều người có tiền, có điều họ nói hay không.
Mục đích nói đến tiền ở đây nghĩa là gì? Nghĩa là việc để bỏ ra vài chục triệu để lên báo này, báo kia với người ta vô cùng đơn giản, nó đơn giản như kiểu người ta mua cái kính, hay đôi giày ấy.
Và quy luật cuộc đời là gì? Đó là người có tiền – tuyệt đối không phải người ngu.
Bởi vậy, câu chuyện bạn lên báo, nó chỉ xoay quanh 3 câu hỏi. Và hãy thử vào vị trí ấy là mình, bạn sẽ cho ra câu trả lời có nên “làm tình” với truyền thông không?
Bạn lên báo làm gì?
Trong ngàn vạn câu hỏi thì câu này đầu bảng.
Và nếu nó phục vụ cho 1 mục đích số 1, đó là để: KIẾM TIỀN. “Chứ lên mà đéo kiếm được tiền, thì lên làm lonz gì.” – Trẻ trâu thì nó sẽ viết như thế, nhưng là mình thì mình chỉ 1 câu thôi đó là “Tiền phải đẻ ra tiền. Đầu tư cần sinh lời. Ahihi”
Còn đứa nào ẳng lên nói kiểu:
Tôi lên để nổi tiếng – Đmm ngu như chó, thế mày nổi tiếng để làm gì? – Nổi tiếng ko để kiếm tiền thì đi ăn cức đi
Tôi lên để tôi kinh doanh dễ hơn – Kinh doanh dễ hơn ko phải để kiếm tiền thì là cái đéo gì? Có phỏng, vậy nên hãy quy nó về 1 thứ, mà tôi rất thích:
Đo lường được, sờ được, nắm được – Nó chính là TIỀN đấy ạ
Báo viết gì?
Lướt newfeed 1 lúc, thấy các anh các chị tí cái lại dẫn link:”Mời các bác đọc báo ạ, lâu lâu em lên báo tí ạ, cảm ơn báo này báo kia ạ …” Tôi lại nhảy vào đọc, 99% là hóng hớt, 1% còn lại là nhỡ tay chạm vào.
Nhưng thực tế, tôi thấy các anh chị đang muốn làm thương hiệu dù là cá nhân hay công ty thì đều đang mắc 1 vấn đề trầm trọng. Đó là các anh chị XÔI THỊT quá ạ.
Viết mì ăn liền đến mức đọc xong, người ta ko đọng lại 1 chút gì cảm xúc. Còn bạn bè comt :”Em ngưỡng mộ lắm, cám ơn đã chia sẻ, em luôn bên cạnh Anh chị.”
Bao nhiêu nghệ sĩ hay người kinh doanh đều bị những lời nói ấy gây lú mà sa đoạ khi mê man với men chiến thắng đó ạ. Có những người vừa khen bạn, sau lưng bạn họ chửi bạn ko bằng 1 con chó (tôi bị nhiều rồi)
Nếu bạn thực sự có khả năng hoặc có gì đó hơn người thì khai thác tối đa khía cạnh ấy, khiến nó trở thành key trong câu chuyện của bạn.
Tôi đang nói đến việc bạn lên báo để kiếm tiền ấy, chứ đừng lôi mấy vụ này, vụ kia có phốt, nhà báo tự đến phỏng vấn xin bài thì làm ơn đừng lôi vào đây. Mục đích lên báo này bạn hoàn toàn chủ động. Hãy đưa những thông tin chân thực, người thật, việc thật, đừng tô vẽ ngữ cảnh.
Bạn bè của bạn đọc nó lại cười cho, vì bản chất của ai cũng vậy, chả giấu diếm mãi được đâu.
Nếu bạn không có gì đó để kể, hãy tạo ra nó 1 cách cuốn hút. Khiến người khác phải nhìn vào đó mà ngưỡng mộ, đừng gượng ép bản thân. Và cũng đừng thuê những đứa tay non viết bài, vì chúng nó không dùng ngôn ngữ của bạn.
Những bài phỏng vấn là những bài thể hiện rõ nhất tư duy và phẩm cách của bạn, những bài này tốt nhất nên đưa cho 1 chuyên gia duyệt bài trước khi nó được public.
Nếu bạn làm qua loa, thì sau này những bài báo đó sẽ là những nhát dao đâm chết bạn. Đó là chính là bằng chứng, bằng chứng – các bạn hiểu không?
Chọn kênh truyền thông
Trong hàng trăm đầu báo và truyền thông hiện tại, bạn phải đối mặt với sự lựa chọn. Giống như việc bóc bánh trả tiền ấy, làm tình với chân dài khác chân ngắn, ngon hơn thì đắt hơn.
Bạn cần hoạch định được ngân sách truyền thông bỏ ra là bao nhiêu? Đối tượng bạn muốn hướng tới là ai? Những kênh ấy sẽ giúp gì cho bạn. Ví dụ mấy trang tin lá cải, mấy trang câu view nhảm thì lên đó PR thương hiệu chẳng để làm gì. Nó ko những tốt cho thương hiệu của bạn, thậm chí còn bị dìm.
Qua rồi cái thời lên báo lấy được, hiện tại bạn cần phải chọn trang, ngay cả được lên trang nhất mà báo lá cải thì cũng từ chối. Các kênh uy tín, bao giờ họ cũng cần đưa thông tin 2 chiều trong bài viết, có khen có chê, có tích cực có tiêu cực.
Đấy là những bài phỏng vấn đích thực. Còn lại, nếu 1 màu hường thì đó chỉ là bài PR xôi thịt không nên quan tâm. Vì biết là khen rồi, thì đọc làm gì nữa?
Qua 3 vấn đề liệt kê kể trên, theo tôi, bạn nên lên báo làm thương hiệu khi:
- Có mục đích và lộ trình rõ ràng. Lên 1,2 bài rồi xịt luôn thì cũng không đủ để người ta nhớ tới tên bạn. Không giải quyết được gì, tốn tiền.
- Có khả năng khác biệt, có câu chuyện để có thể lên báo. Có những người vung tiền muốn lên báo, nhưng có gì để cho họ viết nếu bạn giống như bao con người ngoài kia?
- Hãy tiêu tiền khôn, chọn đúng kênh để lên, đừng lãng phí tiền rồi lại bị chửi là ngu.
Chia sẻ của Trâm Tạ