Mình viết cái này không biết có thể coi là review được hay không, bởi vì cái này mình chỉ đơn thuần là ghi lại cảm nhận, đánh giá về nó sau khi đọc xong. Hy vọng sẽ có ích cho những ai tình cờ đọc nó.
Điều đầu tiên: Cuốn này rất khô khan, mình đã phải đọc nhiều lần mới hết được cuốn sách chỉ 250 trang – mặc dù những thể loại khô khan này mình đọc không hề ít.
Nhưng bù lại, nó cũng mang lại những giá trị hết sức thiết thực trong một thế giới Internet of Things. Các bạn theo trường phái lãng mạn nên cân nhắc, khả năng bỏ cuộc giữa chừng sẽ rất lớn.
Mình thích nhất là mấy chương đầu của quyển sách, theo mình nó liên quan nhiều đến tâm lý học hơn là công nghệ. Điều mà mình thích thú là nói đến cách chúng ta dạy cho bộ não mình phản ứng lại với kích thích từ bên ngoài, hay nói đúng hơn là những việc làm hằng ngày, những tác động vô thức của chúng ta đã dạy cho não bộ của mình phản ứng lại với những điều tương tự.
Trong phần này có đưa ra vài ví dụ về nghiên cứu khoa học, chúng ta có thể ứng dụng được ngay trong cuộc sống hằng ngày – thú vị lắm đấy. Cũng trong phần này, tác giả sẽ cho chúng ta biết vì sao chúng ta càng ngày càng dễ bị sao nhãng, không thể tập trung, đọc sâu, nghĩ sâu về một thứ gì đó như trước nữa.
Mấy năm gần đây, lúc rảnh rỗi mình cũng có tập tành nghiên cứu – chính xác hơn là tìm đọc mấy bài nghiên cứu về những hành vi khó hiểu của con người, ví dụ như vì sao biết làm thế là không tốt nhưng vẫn làm, vì sao biết lướt facebook, tiktok nhiều là không tốt nhưng vẫn không thể bỏ được…
Trong này có giải đáp phần nào cho các bạn.
Những chương giữa của cuốn sách thì mình hơi thất vọng, nói lan mang khá nhiều, có thể chỗ này khá là nhiều người không đồng tình với mình, nhưng thôi kệ, thấy thế nói thế đã.
Phần cuối của cuốn sách, tác giả đã ưu ái dành hẳn một chương để nói về Google, cách thức mà tập đoàn công nghệ này đã làm trong quá khứ – quá khứ thôi, có nhiều cái ngày nay đã không còn đúng nữa, dù sao thì cuốn sách này cũng đã viết 12 năm trước. Mình khá là chắc rằng những bạn làm SEO sẽ thích phần này, nó rất hữu ích cho các bạn.
Cuối cùng, tác giả đưa ra quan điểm rằng chúng ta quá lệ thuộc vào internet mà có thể sẽ trở nên lãnh đạm, nông cạn. Theo mình thì chỗ này có phần đúng, ngày nay người ta lướt mạng xã hội rất nhiều, lượng thông tin tiếp nhận từ đó cũng rất nhiều, và cách thức chúng ta chia sẽ cho bạn bè lại quá là đơn giản – chỉ việc nhấn nút share là xong
Nhưng mà cũng vì thế mà nhiều người không biết cách chọn lọc thông tin, không biết kiểm chứng thông tin mà chia sẻ một cách mù quáng, từ đó dễ bị dẫn dắt, không có chính kiến.
Cuối cùng, cái này không có trong sách, bạn nào muốn biết vì sao facebook/tiktok luôn tràn ngập những thứ vị, vì sao ta lại có thể nghe được tên mình giữa trăm ngàn từ ngữ nơi đông người thì hãy tìm hiểu về người gác cổng của bộ não chúng ta: RAS – Reticular Activating System. Cực kì thú vị đấy.
Hết rồi, bài review về cuốn này có rất nhiều trên mạng, mình tự thấy mình không có nhiều khả năng viết cho lắm nên có viết cũng là tự bêu xấu nên chỉ dám viết mấy dòng cảm nhận. Không nhận gạch đá, ai ném ném lại.
Chia sẻ của Amschel