Có một agency content nhận viết chuỗi content cho khóa học kinh doanh & quản trị. Đối tượng học là doanh nhân có nhiều năm kinh nghiệm thương trường. Anh CEO agency đó (cũng là CEO của một agency khác về quảng cáo Google hơn 150 nhân viên ngoài HN, ổng cũng có thêm vài biz nữa) phải tự viết toàn bộ, vì dàn content của ảnh không ai có kinh nghiệm kinh doanh.
Các bạn content dù cố gắng, nhưng nội dung vẫn chỉ là lý thuyết. Người từng trải thương trường đọc vô sẽ chỉ nhếch mép cười.
Lưu ý 01: Đây là quan niệm và đạo đức làm nghề của tôi. Tôi chia sẻ, không áp đặt vào ai. Không đúng, không sai. Bạn muốn phản biện thì cứ comment, tôi tôn trọng quan điểm của bạn.
Lưu ý 02: Content ở đây không phải chỉ là content quảng cáo, chạy ads. Content tôi nói trong bài viết này bao gồm cả các loại nội dung chăm sóc (nurturing content).
Tôi không hẳn chuyên viết content như nhiều bạn ở đây. Bây giờ tôi làm SEO và planning/strategy là chính. Tuy nhiên, lúc mới vào nghề, tôi cũng bắt đầu từ viết. Sở trường của tôi là viết long-form content theo kiểu kể chuyện hoặc phân tích.
Khi mới vào nghề, tôi cũng nhận job đại. Chỉ cần thấy thích và cảm giác viết được là tôi nhận. Cũng chẳng thèm trải nghiệm sản phẩm. Tôi vẫn viết tốt.
Nhưng làm hơn 1 năm thì tôi thấy mình không còn niềm vui khi viết. Vì cảm giác như mình đang ba hoa, khoác lác. Mình có biết gì về sản phẩm đâu, đã sử dụng đâu mà chém như đúng rồi. (Tôi xin lỗi vì đụng chạm nhiều bạn.)
Tôi kể cho bạn chuyện này. Có lần tôi bị gãy tay, phải bó bột 2 tháng. Vì bác sĩ là bạn tôi, nên khi bó bột, tôi hỏi anh rất nhiều về sự bất tiện hàng ngày và phải chú ý những gì. Chúng tôi nói chuyện khá lâu về những điều này.
Sau 2 tháng bó bột, tôi hỏi xem ảnh đã từng bó bột chưa. Ảnh trả lời chưa. Hèn chi mà mấy thứ ảnh nói lúc đầu tôi thấy chỉ đúng 20%. Anh ấy đã bó bột không biết bao nhiêu bệnh nhân. Nhưng anh ấy chưa từng là bệnh nhân. Nên sẽ không hiểu được người bó bột sẽ bất tiện như thế nào.
Tôi hay nhớ về câu chuyện trên mỗi khi viết. Sau này, tôi xác định chỉ viết những gì mình đã trải nghiệm. Sau 5 năm, tôi vẫn kiên định với nguyên tắc này.
Nguyên tắc nhận job (content, ads và SEO) của tôi và team là:
- Chúng tôi được trải nghiệm sản phẩm
- Chúng tôi tin tưởng sử dụng sản phẩm cho bản thân và gia đình.
Chúng tôi từng bỏ 3 hợp đồng tiền tỷ vì không tin tưởng sản phẩm (hợp đồng SEO nhé, không phải content). Và từ chối nhiều job khác (nhiều lắm, không nhớ được) khi khách hàng từ chối cho chúng tôi trải nghiệm sản phẩm.
Ngoài ra, nếu sản phẩm nào dù tôi có tin tưởng, khách có cho trải nghiệm, nhưng tôi lại không có hứng trải nghiệm thì tôi cũng không nhận. Vì tôi nghĩ là mình không có đủ tâm huyết cho sản phẩm, được dùng free mà còn không thèm dùng thì mình không nên viết về nó.
Chắc sẽ có người sẽ nói tôi chảnh, kén chọn vậy thì có nước ăn cám, mới vào nghề làm gì có quyền lựa chọn.
Tôi tin rằng chúng ta luôn có quyền lựa chọn khi chúng ta có đủ sức ảnh hưởng. Mới đầu có thể khó, nhưng nếu quyết tâm luyện nghề, đủ tâm huyết với nghề thì tôi chắc chắn chúng ta sẽ có quyền lựa chọn.
Còn ai chỉ nghĩ đơn giản viết là công cụ kiếm tiền thì tôi không bàn đến. Các bạn cứ cố gắng kiếm tiền.
Còn với ai xem con chữ là danh dự bản thân như tôi và anh CEO bên trên thì sẽ đồng cảm với những gì tôi viết ở đây.
Như tôi đã nói, mỗi người có nguyên tắc làm nghề riêng, có nguyên tắc đạo đức nghề nghiệp riêng. Không ai đúng, không ai sai. Nếu chúng ta thấy vui, thanh thản, có động lực cải thiện bản thân nhờ vào nguyên tắc của mình thì chúng ta cứ tiếp tục.
Chia sẻ của Nguyen Hoang Duc