Mục lục
Mình thì rất ít kế hoạch và thường không có plan trước nên cứ mở note điện thoại ra viết được lung tung vài câu bâng quơ thì tự dưng có ý tưởng. Có khi đang viết được nửa bài rồi lại nghĩ ra cái hay hơn nên xoá đi viết sang chủ đề khác. Bọn nơ ron trong não mình chắc nó dỗi luôn
Mình chọn topic này ngày đầu của năm vì mình biết, ý tưởng dù chỉ là một bài viết nhỏ hay đến một dự án lớn thì đều cần phải thực hiện thì mới có khả năng thành hiện thực. Với mình, bắt đầu làm được một ý tưởng đã là thành công, mình không cần biết kết quả.
Năm vừa rồi quả thật mình khá là tự hào về bản thân vì mình thử nhiều thứ, nhiều ý tưởng và được thất bại nhiều, nhưng cũng có thành tựu một chút không thì cũng không sao, bõ bèn gì. Hông nản đâu
Các bước để bắt tay làm một ý tưởng của mình thì đơn giản lắm.
Bước 1
Đầu tiên, bạn phải/ bắt buộc phải cảm thấy idea của mình hay vãi cả nồi. Dù ai nói ngả nói nghiêng, anh đây vẫn thấy bọn nì nói liên thiên, anh là nhất, ý tưởng của anh đỉnh của chóp rồi, chú muốn nói gì thì nói
Bước 2
Tìm xem video, bài viết của những người thành công ở ý tưởng hoặc lĩnh vực tương tự cái đó. Trùi ui, mục đích chính hông phải là học theo đâu, cái chính là để bạn cảm nhận được sự thành công đó, được truyền cảm hứng, được ước mơ…. nói tóm gọn lại là nó mang cho bạn nhìn lờ mờ những thứ bạn sẽ có nếu bạn thành công ở ý tưởng đó. Nhìn thấy sướng lắm, thể nào cũng muốn làm theo.
Bước 3
Công bố/ tuyên bố hoặc kể với bạn bè, đồng nghiệp… những người mà bạn cần phải giữ “thể diện” về dự định của bạn. Hí hí, hãy đẩy bạn vào tình thế nói mà hổng làm đi, xem nó cứ hèn hèn kiểu chì ý. Dù có lười đến mấy cũng phải lết đi mà làm thui chứ còn gì nữa.
Nên nhớ nếu bạn chỉ âm thầm muốn làm, lúc bạn từ bỏ việc thực hiện ý tưởng kia sẽ không còn tý trở ngại nào. Cái này càng làm bạn không thể bắt đầu được.
Với mình khi chia sẻ ý tưởng, mình chấp nhận các lời gàn ngăn như kiểu một lẽ tự nhiên, kiểu như không có mấy lời ngăn cản thì nó cứ dị dị làm sao ý
Bước 4
Mình vừa nghiệm ra những thứ mình có là 99% từ lao động liên tục, nhiều lúc nản cực kì, thấy mình quá yếu đuối, quá cực nhọc… nhưng mình chỉ ngồi mếu máo một lúc rồi vẫn làm thôi. 1% còn lại là may mắn. 1% này đối với mình là thứ quyết định tất cả.
Nhưng nó sẽ không bao giờ đến nếu bạn không có 99% kia. 1% này là thiên thời, địa lợi, nhân hoà. Là thuỷ triều lên, còn 99% kia là con thuyền. Thuyền gặp nước là có tất cả, chỉ có một trong hai là chả có gì.
Mượn lời anh Huấn Rose: không làm mà đòi ăn thì chỉ có ăn c*t. Đừng ngưỡng mộ người khác trong khi bạn chưa thực sự cố gắng. Bạn giỏi mà, mỗi tội lười thôi
Bước 5
Chấp nhận người khác dùng ý tưởng của bạn nhưng tiến nhanh hơn bạn rất rất nhiều. Cái này mình vẫn đề cập trong phần khi bắt đầu một ý tưởng. Vì mình trải qua vài lần rùi.
Việc mình làm trước người ta, người ta làm sau mình và cũng thừa nhận là được truyền cảm hứng từ ý tưởng ban đầu của mình, nhưng lại phát triển nhanh hơn. Mình có lần đã rất buồn, buồn dã man vì tại sao cũng ý tưởng đó, lại còn làm trước mà lại kém cỏi như vậy, để người làm sau vượt qua nhanh như vậy.
Hây chuyện bình thường, còn có nhiều người tài giỏi hơn bạn lắm, nhưng cũng đừng tự ti. Hãy cứ đi đi, chớ thấy sóng cả mà rã tay chèo. Mình viết điều này ra đây vì đó là một yếu tố khiến mình suýt bỏ cuộc ngay từ khi mới bắt đầu.
Chia sẻ của Xuân Cù