Tôi từng tự hỏi: thế nào là “tài hoa”? Có phải là từ ghép của tài năng và ẩn dụ của thứ tài năng ấy được ví như đóa hoa – đem hương sắc phụng sự cho đời hay không?
Cho đến khi đọc được “Làm một người tài hoa” tôi mới hiểu ý nghĩa ấy không sai, nhưng chưa đủ. Đối với những người tài hoa, nỗ lực rèn luyện nhiều hơn là tài năng bẩm sinh, họ hiểu rằng cần phấn đấu hết sức để đi trên con đường của riêng mình. Sứ mệnh chính là bối cảnh hoa lệ nhất trong cuộc đời của họ.
Nó khiến tôi nhớ lại ước mơ ngô nghê cùng cô bạn thiếu thời của mình: “Sau này lớn lên, cậu muốn trở thành một người như thế nào?”. Tôi đã vô tư lự và chẳng mảy may suy nghĩ đáp: Mình muốn trở thành một người có nhân cách lớn. Dù trong tâm trí của một đứa nhóc là tôi khi ấy nhân cách lớn ra sao tôi cũng không cắt nghĩa được hết.
Một người tài hoa sẽ dám yêu dám hận. Sẽ không vì một người mà đánh mất bản thân, không màng cái tôi ấu trĩ mà để lỡ khoảnh khắc được sống thật lòng mình. “Một người, một cuộc đời, bất luận bạn gặp ai thì anh ấy đều là người nên xuất hiện trong cuộc đời của bạn, chứ không hề ngẫu nhiên. Anh ấy nhất định sẽ dạy cho bạn điều gì đó.
Người thích bạn cho bạn sự ấm áp và dũng khí; người bạn thích khiến bạn học cách yêu và tự kiềm chế; người bạn không thích dạy cho bạn sự khoan dung và tôn trọng. Chẳng có ai là vô cớ xuất hiện trong cuộc đời của bạn, sự xuất hiện của mỗi người đều là duyên phận, đều đáng để chúng ta cảm ơn và trân trọng.”
Một người tài hoa, sẽ luôn ẩn mình trong đám đông nhưng bằng cách nào đó họ luôn thu hút và nổi bật. Họ khiêm nhường, giản dị nhưng lại phát ra thứ ánh sáng lấp lánh của tháng năm trui rèn, thứ hào quang mà người đời vẫn hoa mỹ gọi đó là “khí chất”.
Hãy thử quan sát một người bạn coi là đẹp và để tâm đến những thăng trầm mà cô ấy trải qua, tôi tin chắc bạn sẽ hiểu ra vẻ đẹp ấy bởi đâu mà thành.
Người tài hoa, sống là để lắng đọng chính mình, đợi thời gian kiểm chứng.
Tôi đã học được nhiều từ cuốn sách này, từ tình yêu, công việc, từ cách sống và đến câu hỏi mãi quanh quẩn dành cho bản thân: rằng tôi sống trên đời này có ý nghĩa gì? Rằng để trở nên “tài hoa” hay “có nhân cách lớn” có khó hay không? Có phải kim chỉ nam của cuộc đời này là hạnh phúc và giàu có tột bậc?
Hóa ra, mọi thứ thật đơn giản, thật nhẹ nhõm và dung dị. Điều mà tôi khám phá ra được chỉ mộc mạc như một vạt nắng mỏng chiếu nghiêng qua ô cửa, chỉ như khoảnh khắc tôi nhận ra mình yêu công việc mình đang làm, trân trọng người thương cạnh bên và sống khát khao, dại khờ trong từng giây từng phút hiện hữu.
“Làm một người tài hoa” dành cho tôi và cũng dành cho bạn.
Chia sẻ của Trần Thị Phương Thảo