Đứa em họ tôi đợt nọ thông báo Nghỉ việc! Rất hùng hồn và mạnh mẽ.
Bố mẹ nó shock xuống rồi lại shock lên mà chưa tìm nổi được một lý do để bớt đau lòng. Gì thì gì, ông bà cũng bán mảnh đất tổ tiên để lại xin việc cho nó. Công việc đang yên đang lành, sắp thu hồi vốn thì nó dở chứng…
Mấy tháng nay nó không về quê, chỉ thi thoảng mới gọi về thăm tình hình cô chú tôi (à là bố mẹ nó), nghe đâu cô nàng “bập” phải ngành Marketing rồi, bị “bỏ bùa” nên không dứt ra được.
Chú tôi than thở: “Tưởng bỏ việc thì kiếm được việc mới lương cả chục củ thì mới bõ, chứ giờ còn phải đi học lại, chả biết bao giờ tự nuôi được thân, con gái con đứa càng lớn càng khó bảo. Cắm mặt vào cái máy tính suốt ngày bao giờ lấy được chồng?”
Tôi bật cười: “Phải từ từ chứ chú. Mới vào nghề mà không cố gắng thì bật xới ngay. Mà chú nhớ chị Nguyệt con bác Nhật không? Nhà lầu xe hơi, giàu ú ụ còn gì?!”
“Nhớ!” chú tôi làm hớp nước rồi tiếp.
“Cái Nguyệt nó học hành đến nơi đến chốn. Theo đuổi sự nghiệp, làm việc nghiêm túc, có ý chí tiến thủ. Chứ còn cái Dung, liệu nó có được như thế? Liệu nó có quyết tâm hay cứ mãi “dậm chân tại chỗ”? Nó mà làm được như cái Nguyệt tao với mẹ nó ủng hộ 4 chân 4 tay!”.
Kể ra chú tôi nói cũng có lý. Ai chẳng muốn con cái mình bớt bấp bênh, tìm được thầy được bạn, học hành tử tế, công việc ổn định, đàng hoàng.
Ngay như tôi, theo Content Marketing 6 năm trước. Chị gái theo ngành Thiết kết 8 năm.
Cái duyên theo nghề không đúng chuyên ngành học đại học cũng nhờ gặp được được mentor tốt. Lương tháng của chị em tôi không quá xuất sắc nhưng so với chúng bạn cũng đáng mừng rồi.
Có thể đó là lý do cô chú tôi chưa “từ mặt” cái Dung vì còn chút hi vọng nó được như chị em tôi. Ở quê, bán cả mảnh đất là chuyện không hề nhỏ!
Lại nhớ hồi mới tập tẹ vào nghề, tôi cũng đi học và hành liên tục. Ngành Marketing thay đổi chóng mặt, dịch chuyển từ Marketing truyền thống sang Marketing số, thủ thuật và công cụ có khác nhiều.
Nhưng về cơ bản, những giá trị cốt lõi không mất đi, hiểu được những kiến thức nền tảng thì tất cả chỉ còn là lựa chọn phương tiện truyền tải sao cho tối ưu nhất.
Cho nên các bạn trẻ, nếu chỉ học ở ngọn, ở công cụ và tactic thì các bạn rất dễ bị đánh bật hoặc phụ thuộc hoàn toàn vào yếu tố bên ngoài.
Gây dựng sự nghiệp như xây một cái nhà. Điều đầu tiên các bạn cần là có một “nền móng” tốt để dựng nhà kiên cố, vì nếu móng yếu, nhà ọp ẹp, chỉ một cơn gió nhẹ là mái một nơi, cột kèo một nẻo.
Mà để có một cái “nền móng vững chắc, phải thật sự am hiểu về các loại vật liệu, kiến trúc và cách “đổ móng”.
Hãy tìm đến những nhà thầu xuất sắc đi lên từ “Thợ Cái”, đã từng làm “Thợ Phụ” với nhiều kinh nghiệm thi công hơn là những Kiến Trúc Sư trên giấy và có cái tâm làm nghề thực sự.
Phải khẳng định, lương khởi điểm ở cái ngành này “bèo bọt” nhưng khả năng tăng vọt về thu nhập đố tìm được ngành nào nhanh như ngành này. Nếu kiên tâm, chịu khó mày mò và tìm được hướng đi đúng, người làm nghề sẽ có mức thu nhập mà chính bản thân mình không tưởng tượng được.
Đó là lý do nhà nhà, người người mở lớp dạy marketing, khoá nào cũng “đắt lòi kèn”. Nhiều bạn vay mượn để đầu tư khoá học. Thế nhưng, liệu “Đắt có Xắt ra Miếng?”
Hôm trước, mải cày cho kịp deadline, 2h sáng tôi vẫn còn “active now”, chợt nhận được message của Dung. Con bé thả icon mếu, chắc lại buồn sự đời.
Tôi vừa xong việc liền thả icon thắc mắc. Định bụng hỏi Dung học hành sao, công việc thế nào? Đang viết cho page nào quẳng chị xem… thì con bé hỏi: “Chị có biết chỗ nào dạy Content Marketing mà về làm được ngay không? Em học mấy khoá nhưng các thầy cô dạy xa vời lắm, không áp dụng được gì, chạy Ads chẳng ra đơn. Buồn ghê!”.
Tôi không dám nói học như vậy Phí tiền nhưng như Dung kể, học “cưỡi ngựa xem hoa”, thầy dạy khơi khơi “giấu bài” và bán dịch vụ, toàn lý thuyết suông. Ấy thế mà PR rầm rộ lắm.
Ngồi nghe thấy cao siêu và hay nhưng khi về không áp dụng được vào việc. Hơn nữa, các thầy đa phần không phải người làm triển khai nên những điều thầy nói xa vời thực tế. Hoặc có chăng là những chiêu đốt tiền kiểu “nhà có điều kiện”của các hãng lớn. Mình be bé thì móc đâu ra mà đốt?
Hồi tôi mới vào nghề, không có cơ hội học mấy lớp như thế này, tôi chỉ bám theo chị mentor, giờ cũng có “số má” trong ngành. Chị làm việc âm thầm suốt hơn chục năm nay, luôn khiêm tốn và đứng đằng sau các chiến dịch thành công.
Tôi từng nói với khả năng của chị, chị hoàn toàn có thể tạo một profile tốt hơn, có brand name tốt hơn hiện giờ. Chị chỉ cười nhẹ.
Có lẽ nào, thùng rỗng kêu to cũng đúng? Vào facebook của chị chỉ toàn hình ảnh con cái, gia đình và những thứ vụn vặt trong cuộc sống, ko mấy ai để ý.
Nhưng khi nghe chị chia sẻ thực tế, nhìn vào list công việc và các dự án chị đang xử lý, chúng tôi mới thực sự hiểu những người đang mải triển khai thì ít khi có thời gian để “giảng”, có chăng chỉ là những buổi chia sẻ khi cố gắng thu xếp thời gian eo hẹp.
Chị bảo: “Chị chỉ là thợ, đi lên từ thợ, giờ dù làm chiến lược, quản lý nhiều nhân viên nhưng thói quen ôm việc và thích tự tay duyệt trước khi gửi cho khách hàng khiến thời gian khá ít ỏi. Đó có thể là do chị chưa làm tốt khâu quản lý thời gian và trao quyền cho cấp dưới. Chị sẽ cố gắng đào tạo thêm những người thật sự có trách nhiệm để bớt việc dần!”.
Chị là người đã dẫn dắt thế hệ như chúng tôi – khi tập tẹ mới vào nghề, cũng chính chị từng nói một câu khiến tôi khắc cốt: “Một mentor tốt cho bạn sự nghiệp, một mentor tồi khiến bạn “gây nghiệp”!”.
Câu nói nổi tiếng này của chị đã từng được nhiều tờ báo chuyên ngành khai thác, các bạn chắc đã nhận ra chị là ai!
Chị tôi, “Quân sư tận tâm” Tuyết Nhung – hiện đang là Account Director của CreativeQ – Content House và team leader Còte. Bọn nhân viên chúng tôi vẫn thường trêu “tầm ngẩm tầm ngầm mà bả đâm chết voi”.
Với 12 năm lăn lộn trong nghề, chinh chiến cùng nhiều nhãn hàng hơn lớn bé từ global tới các nhãn ngân sách phun sương. Bọn chúng tôi theo chị 5 năm nay chưa bao giờ phải than trách và hết nể phục chị, từ cách train nhân viên, cách đồng hành với khách hàng và đắm đuối với đám tập sự khiến chúng tôi luôn tự hào là một phần của Còte team.
Mới đây, các bạn trẻ ham nghề có buổi talk với chị, được chị chia sẻ và truyền lửa đã nảy ra ý định mời chị đứng lớp “kèm cặp” thêm cho các bạn. Chị yêu cầu, một lớp chỉ tối đa 6 người, hơn chị không nhận vì nhiều quá “chị không chăm được hết, tội các bạn, chị ngại!”.
Thế là lớp học đầu tiên ra đời thành công rực rỡ, mấy bạn trẻ có tâm sau khi học xong quyết định đứng ra tổ chức lớp học để giúp các bạn newbie tương tự. Lớp thứ 2 sắp khai giảng, tôi chợt nhớ tới Dung…
Tôi tin, Dung cũng sẽ như tôi, thấy đời rộng mở từ đây…
Chia sẻ của Tuyết Nhung