Mình nhận thấy một trong những sai lầm của nhiều freelancer (trong đó có mình) là vì sợ mất mối quan hệ, không có job ổn định, sợ mình bị rơi vào tình trạng thu nhập bấp bênh nên sẽ rất ôm đồm, ai gọi gì cũng nhận.
Có 4 giai đoạn của cuộc đời freelancer mà mình đã đi qua:
- Một. Tìm job khắp nơi
- Hai. Job nào cũng nhận
- Ba. Khủng hoảng vì nhiều job
- Bốn. Chọn lọc 2 job chính.
Từ đó, chúng ta sẽ lao vào cày cuốc, luôn cảm thấy căng thẳng vì không có thời gian, chạy theo deadline mà thiếu sự phân bổ hợp lý. Tiền kiếm được dù nhiều cũng luôn cảm thấy không ổn.
Vì một trong những lý do lớn nhất khi ta lựa chọn làm freelancer là để được sử dụng thời gian theo cách mình muốn (tự quản trị và cân bằng giữa công việc, cuộc sống cá nhân). Nhưng cuối cùng, nỗi sợ không ổn định của một freelancer lại kéo ta đi và khiến ta không còn sống đúng như mục đích lựa chọn ban đầu nữa.
Có những thời điểm, mình rơi vào tình trạng rối ren, nhìn đâu cũng thấy việc phải làm – ví dụ còn 5 bài phỏng vấn chưa lên trang, trong khi đó có đề tài mới, job mới lại đã “vâng chị ơi, em nhận”. Chưa kể tình trạng cá nhân là đầu bù tóc rối, con cái nheo nhóc, cơm nước nấu vội cho xong… Thức đêm thì mệt, sáng dậy sớm lại uể oải luôn cả ngày, đang làm việc này lại bị giục việc kia…
Mình nghĩ là freelancer, ít nhất ai cũng từng rơi vào trạng thái như thế rồi mới tự tìm cách để thoát ra được, bởi chẳng thể có ai giúp mình được ngoài chính bản thân mình. Phải bế tắc mới có đủ động lực để thoát ra. Với mình, cách mình lựa chọn là “buông”. Mình tự nhủ: “Đừng tham nữa, tập trung làm tốt 2 job thôi”.
Mình dũng cảm bảo: “Đợt này em không có thời gian, em không nhận được việc nữa đâu ạ” với mấy nơi và lựa chọn cố gắng làm tốt nhất có thể 2 job là cộng tác với 2 trang báo. Khi tập trung, mình làm hiệu quả hơn, bài viết nhanh và đều hơn, sau đó thậm chí mình còn được đề xuất lương cứng nữa.
Thậm chí khi 1 job cắt giảm nhân sự CTV, mình cũng không quá hụt hẫng hay lao vào tìm job khác. Thời gian còn dư ra, mình dành để làm những việc mà mình thích để chăm sóc chính mình và gia đình. Dần dần, mình thấy cuộc sống cân bằng và cũng có rất nhiều cơ hội khác kéo đến. Từ mối quan hệ trong làng báo, mình có thêm nhiều mối viết bài PR, kịch bản… với mức tiền cao hơn.
Đến bây giờ, mình học cách để bước chậm hơn trên con đường sự nghiệp này. Mình luôn đặt cái tiêu chí ban đầu “được quản trị thời gian theo cách mình muốn” khi bước chân vào làm freelancer lên đầu tiên. Nếu khi nào thấy mình ham hố quá đà, mình sẽ dừng lại cân nhắc để xem nên lựa chọn hay buông bớt cái nào.
Mình quan sát xung quanh và thấy rằng freelancer nào sống tốt (có thu nhập tốt và có thời gian cho những sở thích cá nhân) cũng là nhờ việc họ biết tập trung vào chuyên môn của mình, chỉ nhận vài job chính. Có thêm thời gian, hoặc khi job chính gần đến thời điểm “hết date”, họ mới tìm kiếm job mới thôi. Họ không tham lam ôm đồm, dù thực tế họ có thể làm được rất nhiều.
Từ câu chuyện của bản thân, mình chỉ muốn nói với bạn, rằng muốn cảm thấy an toàn và thoải mái trên con đường làm freelancer, đó là “đừng tham”. Hay nói cách khác là đừng ôm đồm và chạy theo mọi cơ hội mà mình có. Hãy biết lựa chọn đâu là mục tiêu mà mình theo đuổi thay vì chạy theo nỗi sợ.
Mình tin rằng việc ôm đồm không khiến ta giàu được. Nhưng việc biết lựa chọn lại khiến ta có thể sung túc theo cách ta không ngờ.
Cảm ơn bạn vì đã đọc và dừng lại ở đây
Chia sẻ của Lá Xanh